Mục lục
Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khó ăn?!

Ánh mắt Quyển Nhi đầy chờ mong, sau khi nghe Bộ Phương đánh giá đã mờ đi rất nhiều, giống như Thủy Tinh Cầu bị đánh nát, lộng lẫy bị phá thành mảnh nhỏ.

Bộ Phương nói không lưu tình chút nào, không có bận tâm tâm tình Quyển Nhi, đám người Lạc Tam Nương nghe xong cũng trợn mắt há hốc mồm.

Tiếu Yên Vũ và Tiếu Tiểu Long vô cùng kinh ngạc, dựa theo bọn họ hiểu Bộ lão bản, Bộ lão bản hiện tại nên miệng lưỡi lưu loát, như giếng phun đánh giá món ăn, tại sao chỉ nói hai chữ liền xong rồi?

Khó ăn? Bọn họ chưa từng nghe thấy Bộ lão bản nói qua hai chữ ăn ngon bao giờ.

- Xú tiểu tử, ngươi có ý gì? Quyển Nhi vất vả khổ cực làm ra trứng thát, đêm qua một đêm không ngủ, chẳng lẽ ngươi không nói được một câu hữu ích hay sao?

Lạc Tam Nương nổi giận, trực tiếp bất mãn mở miệng nói ra.

Bộ Phương mặt không thay đổi lườm Lạc Tam Nương đang tức giận hổn hển, lãnh đạm nói:

- Tại sao ta phải nói tốt? Nói tốt có thể làm cho tài nấu nướng của nàng tiến bộ?

Sắc mặt Lạc Tam Nương căng cứng, nói không ra lời, đúng thế, ai cũng có thể nói tốt, nhưng mà nói tốt sẽ chỉ làm người ta đắm chìm trong lời nói tốt, căn bản không cách nào tìm được khuyết điểm của mình, không cách nào nhận rõ bản thân, ngay cả mình cũng không thể nhận rõ, lại nói gì tiến bộ?

- Trứng thát của ngươi, ta thấy không có gì đáng khen ngợi, chính là khó ăn, hoặc là nói... Khó có thể vào miệng.

Bộ Phương nhìn về phía Quyển Nhi, ánh mắt giống như trường mâu sắc bén, nhìn thẳng nội tâm Quyển Nhi, làm cho tâm thần Quyển Nhi sợ run.

- Ta... Ta...

Quyển Nhi rất ủy khuất, hốc mắt đỏ lên, thành quả cả đêm bị người ta đánh giá vô tình như thế, trong nội tâm nàng không cao hứng.

- Đừng nóng vội, đợi ta nói xong.

Bộ Phương nói tiếp, ánh mắt nhu hòa một ít.

- Nếu ngươi muốn làm ra trứng thát, có thể, ngươi kế tiếp lại làm hai lần trứng thát cho ta nếm thử, nếu như có thể đạt được nhận thức của ta, ta sẽ chỉ điểm ngươi chưa đủ ở đâu, nếu không... Coi như xong.

Bộ Phương nói ra.

Quyển Nhi sững sờ, Lạc Tam Nương cũng sững sờ, thật không ngờ Bộ Phương lại có thể nói ra những lời như thế, hắn nói lời này có ý gì? Chẳng lẽ Bộ Phương muốn chỉ điểm Quyển Nhi?

Tiếu Yên Vũ và Tiếu Tiểu Long cũng ngẩn ngơ.

Bộ Phương đứng lên, hít sâu một hơi, nói với mọi người:

- Được rồi, thời gian buôn bán hôm nay kết thúc, các vị quay về đi.

Nói xong, ánh mắt Bộ Phương lại nhìn lên người Quyển Nhi, nói:

- Nhớ kỹ, ngươi chỉ có hai cơ hội, nếu như hai lần cũng không thể đạt được nội tâm ta mong muốn, ta chỉ có thể nói xin lỗi.

Bộ Phương nói xong, chính là quay người tiến vào phòng bếp.

Tất cả người trong tiểu điếm nhìn nhau, về sau đều rời đi.

Quyển Nhi vẫn chưa tỉnh táo lại, Bộ Phương nói lại làm trứng thát cho hắn ăn, Bộ Phương sẽ nhấm nháp sao? Chỉ cần Bộ Phương có thể nhìn trúng trứng thát, điều đó có nghĩa Bộ Phương đồng ý dạy bảo nàng làm trứng thát chân chính?

Thật vui vẻ, Quyển Nhi vốn đắm chìm trong lời phê bình của Bộ Phương, hiện tại tất cả khó chịu đều biến mất không thấy đâu nữa.

Có thể được Bộ Phương chỉ điểm, nàng tuyệt đối có thể chế tạo ra trứng thát đáng yêu.

- Đa tạ Bộ lão bản, Quyển Nhi nhất định sẽ nỗ lực, nhất định sẽ làm cho ngươi thừa nhận!

Quyển Nhi xoay người chín mươi  độ, nghiêm túc nói.

Về sau lại kéo Lạc Tam Nương rời khỏi tiểu điếm, bị kích động chạy về Hầu phủ làm trứng thát, nàng nhất định phải làm ra trứng thát được Bộ lão bản thừa nhận.

...

Đêm đông rét lạnh, hai vầng trăng sáng nhô lên cao, cố hết sức toả ra ánh sáng lạnh lẽo, dường như phủ thêm một tầng lụa mỏng lên mặt đất.

Bộ Phương kết thúc việc luyện tập kỹ thuật xắt rau và chạm trổ, hắn mang theo một bình Băng Tâm Ngọc Bình Tửu làm riêng về phòng, rửa mặt xong, Bộ Phương tựa vào đầu giường.

- Ta kế tiếp phải chế riêng ra rượu ngon lấy tam văn Ngộ Đạo Quả làm chủ, Hoàng Huyết Thảo và Linh dược khác làm phụ, Hoàng Huyết Thảo vì cứu chữa Cơ Thành Tuyết nên hao tốn dược lực, nếu không có thể làm dược dẫn cũng không tệ.

Bộ Phương lẩm bẩm trong miệng.

Nhưng hắn hiện tại, ngoại trừ tam văn Ngộ Đạo Quả và Hoàng Huyết Thảo, những thứ Linh dược khác không có bao nhiêu, vì vậy hắn cần phải suy nghĩ tìm Linh dược khác.

Các Linh dược còn lại yêu cầu không cần cao như thế, nhưng mà... Cũng không có thể quá kém, dù sao Nghê Nhan đã từng nói, rượu ngon Thổ Tức dùng rất nhiều Linh dược quý trọng, lại đặt trong đáy linh đầm vài năm mới thành rượu, rượu kia tuyệt đối không giống bình thường.

- Hệ thống, mang ta đi địa phương ngắt lấy Linh dược đi, Linh dược cũng xem như nguyên liệu nấu ăn, có lẽ ta có quyền lợi đi.

Bộ Phương nói với hệ thống.

Hệ thống đã im lặng nửa ngày, về sau mới nghiêm túc nói:

- Kí chủ nhất định phải tiến hành Truyền Tống, tiến hành bắt và ngắt nguyên liệu nấu ăn?

- Vâng.

Bộ Phương rất nghiêm túc trả lời.

Về sau hệ thống lại im lặng, nửa ngày sau đó mới có tiếng đáp lại.

- Bắt đầu định vị vị trí, dự tính hai canh giờ sau có thể tiến hành Truyền Tống, vào lúc này, kí chủ có thể tiến hành công tác chuẩn bị.

Hai canh giờ sao? Bộ Phương gật đầu, hai canh giờ không nhiều lắm, có thể làm ra môt ít chuẩn bị.

Nhưng mà kỳ thật hắn cũng không có cái gì cần chuẩn bị, chủ yếu chỉ cần ngủ một giấc khôi phục tinh thần mà thôi, rất nhiều đồ vật đều nằm trong không gian hệ thống.

Vì vậy Bộ Phương lại trở lại phòng bếp, hướng túi không gian trong hệ thống mua thêm một ít bình bình lọ lọ đồ gia vị, sau đó quay về gian phòng, bò lên giường, bắt đầu tiến vào  giấc ngủ.

Hắn ngủ hai canh giờ.

Thời điểm tiếng nói nghiêm túc của hệ thống vang lên trong đầu, hắn mở mắt ra, đỉnh đầu hắn xuất hiện tia sáng thật nhỏ, tia sáng không ngừng xoay tròn, vẽ lấy Truyền Tống Trận Pháp huyền ảo.

Bộ Phương cũng là người có qua kinh nghiệm Truyền Tống một lần, hắn không nhanh không chậm, không hoảng hốt không loạn, hắn đã mặc xong quần áo, dùng một sợi dây thừng buộc tóc, rửa mặt xong, trận pháp mới khó khăn lắm hoàn thành.

Rốt cuộc, qua mấy hơi thở, trận pháp đã hoàn thiện, trận pháp tự thành nhất thể, toả ra tia sáng huyền ảo bao phủ thân thể Bộ Phương.

Trong phòng xuất hiện cuồng phong mạnh mẽ quét qua toàn trường.

Bộ Phương đứng lặng trong cuồng phong, sau đó nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.

...

Huyễn Hư Linh Trạch, tọa lạc phía trên Man Hoang chi địa và Thanh Phong Đế Quốc, đó là một khu vực bao la bát ngát, rộng lớn vô biên, mênh mông vô cùng.

Tại Tiềm Long Đại Lục có bốn đại hiểm địa, Man Hoang chi địa, Huyễn Hư Linh Trạch, Thập Vạn Đại Xuyên cùng với Vô Lượng sơn...

Huyễn Hư Linh Trạch chính là hiểm địa nổi danh như Man Hoang chi địa, Linh thú ở đây không nhiều, những Linh thú này khác với Linh thú tại Man Hoang chi địa, đại đa số đều ẩn núp dưới đầm lầy, phun ra nuốt vào trong Linh khí trong đầm lầy, không ngừng tăng cường tu vi.

Tuy rằng thân là hiểm địa, nhưng mà Huyễn Hư Linh Trạch Linh khí dồi dào, nguồn nước cũng sung túc, so với Man Hoang chi địa, nơi này dễ dàng thai nghén ra Linh dược, Linh dược đẳng cấp cao càng nhiều hơn cả Man Hoang chi địa, tại Tiềm Long Đại Lục, có rất nhiều mạo hiểm giả cũng chọn đến Huyễn Hư Linh Trạch thám hiểm, chỉ cần tìm được một gốc Linh dược lục giai... Nhất định sẽ phát tài.

Lợi ích thôi động, tự nhiên có rất nhiều người người trước ngã xuống, người sau tiến lên.

Bất kể là hiểm địa nào, đều là như vậy.

Trong Huyễn Hư Linh Trạch yên tĩnh, một tia sáng màu trắng đột nhiên hiện ra, về sau nhanh chóng vẽ ra Truyền Tống Trận Pháp vô cùng huyền ảo.

Cuồng phong lập tức bao phủ trận pháp, cũng cuốn lấy nước trong đầm lầy.

Linh trạch bình tĩnh bị đánh vỡ, có không ít chim chóc vỗ cánh bay cao.

Lúc cuồng phong biến mất, bọt nước cũng rơi xuống đầy đất.

Một bóng người cao gầy xuất hiện trong cuồng phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK