Bàn chân gấu ăn ngon lắm sao? Đại đa số mọi người có thể có thể đều cho rằng thịt của chân gấu có lẽ là đặc sản miền núi, ăn rất ngon, nhưng trên thực tế không phải như thế.
Thịt ở chân gấu cũng không ngon như trong tưởng tượng.
Nhưng Bộ Phương không quan tâm, bất kể chân gấu ăn có ngon hay không, hắn cũng sẽ dốc sức nấu chân gấu này thành mỹ vị.
Cho dù mùi vị chân gấu thật sự rất tệ đi chăng nữa, dù sao cũng là nguyên liệu nấu ăn Thần Cảnh linh thú, làm sao có thể tệ như vậy được?
Đặt chân gấu vào trong chậu, đổ rượu Băng Tâm bao phủ chân gấu, mùi rượu lan toả, khiến mùi khó ngửi trên chân gấu nhất thời tản đi.
Vốn nên xoa một chút mật ong, nhưng Bộ Phương không chuẩn bị mật ong, mà dùng rượu Băng Tâm để khử mùi.
Hiệu quả cũng không sai biệt lắm, bản thân rượu Băng Tâm đã có linh khí nồng đậm, hỗn hợp như vậy sẽ khiến năng lượng linh khí du tẩu.
Nước bên trong nồi Huyền Vũ bắt đầu sôi trào, các mảnh linh dược bên trong quay cuồng, tản ra một mùi thơm.
Bộ Phương vớt chân gấu đã ngâm ra ngoài, bỏ vào trong nồi Huyền Vũ!
!
Hùng Thực rốt cục cũng dừng bi thương, hắn biết cứ tiếp tục bi thương như vậy cũng không có ích lợi gì, hắn cần dốc toàn lực hoàn thành luyện chế đan dược, bởi vì chỉ có hoàn thành luyện chế đan dược, hắn mới có cơ hội đánh bại kẻ đầu sỏ giết chết Đại Hùng của hắn.
Nhưng mỗi lần hắn nhớ tới, đối phương đang nấu Đại Hùng của mình, trong lòng thật sự rất khó chịu, không biết có phải do Bi Tâm Lan tác dụng chậm hay do cái gì, hắn lại muốn khóc.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn kìm nén được, mạnh mẽ nuốt nước mắt vào trong, bắt đầu tập trung tinh thần luyện chế đan dược trong lò đan.
Một ngọn lửa màu đỏ nhảy vào bên trong lò luyện đan, Hùng Thực rốt cục bắt đầu tập trung toàn tâm vào luyện đan.
Trận tranh tài khôi hài rốt cục trở lại quỹ đạo, thực lực luyện đan của Hùng Thực rất mạnh, không ít khán giả có chút lo lắng cho Bộ Phương, nhưng cũng có rất nhiều khán giả cảm thấy đối tượng lo lắng nên là Hùng Thực.
Dù sao đối thủ của Bộ Phương tạc lò không phải chuyện hiếm thấy.
Bộ Phương chắp tay ra sau lưng, trong lòng tựa hồ đang đếm thầm thời gian, một lát sau, hắn mở mắt ra, vớt chân gấu nóng hổi từ trong nồi Huyền Vũ ra ngoài.
Chân gấu bốc khói nghi ngút tản ra mùi thịt, trong mùi thịt mang theo một mùi vị kỳ lạ.
Sau khi vớt chân gấu ra, Bộ Phương lại rửa nồi Huyền Vũ, đổ nước linh tuyền vào, sau đó bỏ chân gấu đã bổ sung đầy đủ linh dược vào trong nồi, tiến hành nhúng nước lần thứ ba.
Lần nhúng nước này tốc độ rất nhanh, nước vừa sôi, Bộ Phương liền vớt chân gấu ra ngoài.
Lần này Bộ Phương bắt đầu chân chính xử lý chân gấu.
Hắn lấy nguyên liệu nấu ăn ra, trước tiên đổ thêm dầu vào trong nồi Huyền Vũ, xào nấu linh dược tản ra linh khí tràn đầy, sau đó bỏ chân gấu đã nhúng nước ba lần vào trong nồi.
Tiếp tục bỏ thịt Chí Tôn Thú và một số linh dược vào trong nồi, đổ nước nóng, bắt đầu cho to lửa.
Vừa hầm thịt, Bộ Phương vừa rắc đồ gia vị vào trong.
Bộ Phương không đậy nắp nồi, cho nên hơi nóng bốc lên cao, mùi thịt gấu cũng tràn ngập.
Trong mùi hương mang theo vài phần mùi tanh, nhưng mùi tanh này không hề nặng mùi, ngược lại làm người ta cảm thấy nó có một hương vị đặc biệt.
Ánh mắt khán giả cũng sáng rỡ, nhìn nồi Huyền Vũ của Bộ Phương, không nhịn được châu đầu ghé tai, xì xào bàn tán.
Rất nhiều người có chút tò mò, mùi vị chân gấu lần này sẽ như thế nào.
Trên đài cao năm luyện đan đại sư cũng nghiêm túc nhìn, bọn họ đã từng thưởng thức thịt nướng lần trước của Bộ Phương, lần này lại nhìn thấy chân gấu.
Không biết lần này mùi vị chân gấu sẽ như thế nào, hiệu quả sẽ ra sao…
- Thật ra lần này hắn làm không tồi, ngươi xem bỏ nhiều linh dược như vậy vào trong nồi, hỗn tạp không ngừng, thoạt nhìn còn phức tạp hơn luyện đan.
- Không phải từng nói! Luyện Đan Sư chúng ta thoạt nhìn đơn giản hơn nấu nướng rất nhiều, nhưng có lẽ bởi vì đơn giản, cảm thấy chúng ta cũng không thành công phát huy dược hiệu linh dược ra ngoài.
- Luyện Đan Sư không giống như đầu bếp, chúng ta nói những thứ này cũng không có ý nghĩa.
Các đại sư luyện đan bắt đầu nghị luận, bọn họ cảm giác tài nấu nướng của tiểu đầu bếp này có chút bất phàm, tựa hồ có thể cung cấp một chút linh cảm cho bọn hắn luyện đan.
Chẳng qua linh cảm! là thứ mờ mịt, không dễ nắm bắt.
Hùng Thực đã hoàn toàn tiến vào trạng thái luyện đan, cả người gần như điên cuồng, trong con ngươi cũng hiện đầy tia máu, khí tức trên người mãnh liệt mênh mông, ngọn lửa màu đỏ trong lò đan đang không ngừng quay cuồng.
Một mùi đan hương từ trong lò luyện đan của hắn phiêu đãng bay ra.
Bỏ bàn chân gấu vào trong nồi Huyền Vũ hầm một hồi lâu, bàn chân gấu cũng bị hầm mềm, thịt gấu gần như trong suốt, tản ra mùi vị hấp dẫn.
Bộ Phương lấy ra một cái đĩa sứ lớn, hình tròn, bày chân gấu đã được hầm mềm lên chính giữa đĩa, bày một số linh dược xung quanh làm đồ trang trí.
Những thịt Chí Tôn Thú được hầm mềm cũng được bày xung quanh chân gấu, giống như là lá xanh làm nền cho hoa hồng, hơi nóng bốc lên, khiến cho chân gấu kia càng lộ vẻ hấp dẫn.
Nhưng làm xong những thứ này cũng không có nghĩa Bộ Phương đã hoàn thành món ăn này.
- A! !
Song, khi Bộ Phương chuẩn bị tiến hành bước cuối cùng, từ nơi xa truyền đến tiếng gầm giận dữ của Hùng Thực.
Một tiếng nổ vang lên, lò luyện đan đang lơ lửng ầm ầm rơi đập xuống bệ đồng, khiến cho cả võ đài cũng run lên bần bật.
Cả người Hùng Thực đổ mồ hôi, nhúm tóc trên đỉnh đầu đã sớm xốc xếch, con mắt đỏ ngầu, cả người tựa hồ có mấy phần bạo ngược.
Đôi mắt của hắn gắt gao nhìn Bộ Phương, hoặc là nói nhìn bàn chân gấu kia, cắn răng, theo tay vung lên, nhất thời miệng lò luyện đan mở ra, một trận ba động khuếch tán.
Ba động kia có chút vô hình, giống như những gợn sóng lan ra.
Một viên đan dược màu đỏ từ trong lò đan phiêu đãng bay ra, tản ra ba động, phía trên có hai đường vân lưu chuyển, bắn ra tia sáng.
Hắn đã hoàn thành luyện chế đan dược! Tốc độ này rất nhanh!
Khán giả toàn trường rốt cục cũng chú ý tới Hùng Thực, tên này đã hoàn thành luyện chế đan dược?
Tốc độ nhanh như vậy sao?
Danh Sách Chương: