Mục lục
Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Ăn ăn?!
Ở lối ra, Mass mở to mắt đờ đẫn nhìn màn này, hoàn toàn không dám tin, giống như thấy được hình ảnh kinh khủng đáng sợ nhất trên thế gian.

Cường giả Thần Cảnh năm gông xiềng chí tôn, thậm chí thức tỉnh cả Tháp Tu La, đạt đến cảnh giới Linh Thần Thủ.

Lại bị một móng vuốt của con chó đập chết, tàn hồn cũng bị nuốt sống!
Vì sao trên thế gian này lại có con chó đáng sợ như vậy?
Thứ này từ chỗ nào chạy đến?
Thực lực Thần Thể Đỉnh, cho dù trong Tu La Cổ Thành cũng được xem là cường giả đỉnh phong, là tồn tại vô địch.

Nhưng trong mắt Mass, không phải hắn nhìn thấy con chó, mà là thấy một con ác ma.

 Một con ác ma khoác da chó!
Nhưng quan trọng nhất là Tháp Tu La, Tháp Tu La bị con chó này dùng một móng vuốt đập nát.

Đó là Thần Khí đấy!
Thần khí toạ trấn Tu La Cổ Thành! Mặc dù bị sứt mẻ, nhưng uy lực tuyệt đối không tầm thường.

Cả người hắn run lẩy bẩy.

Mass không hề do dự, hắn xoay người tháo chạy ra khỏi khe, hắn muốn chạy khỏi nơi này.

Thế giới này thật là đáng sợ.

Tiểu Hắc liếm môi trong hư không, nó nhe răng trợn mắt.

Chép miệng, cuối cùng nó đi xuống dưới mặt đất.

 Tiểu Hắc vung móng vuốt lên, ba mảnh vỡ của Tháp Tu La bay vào trong lòng bàn chân nó.

Nhìn ba miếng vỡ, ánh sáng bên trên đã ảm đạm, không nhìn ra uy năng của thần khí nữa.

Cẩu Gia híp mắt chó, sau đó ném ba mảnh vỡ Tháp Tu La xuống đất.

Bộ Phương hơi ngạc nhiên, con chó mập này muốn làm gì?
  
Lẽ nào hắn muốn ăn luôn cả ba mảnh vỡ kia?
Phát rồ đến vậy?
Nhưng tất nhiên Cẩu Gia không muốn ăn mảnh vỡ.

Nó nhảy lên cao, bàn chân chó liên tục đập vào mảnh vỡ Tháp Tu La trên mặt đất.

Tiếng nổ hàng loạt vang vọng.


Giống như dùng đao búa gõ xuống, Tháp Tu La bị giẫm đến mức thay đổi hình dạng.

Cẩu Gia ở xa xa giẫm loạn như phát điên, mỗi lần nó nhảy lên, thịt mỡ trên người sóng sánh run rẩy hết cả người.

Bộ Phương nhìn mà cạn lời, con chó này điên rồi sao, có thù oán hay gì?
Mặc kệ Tiểu Hắc chơi đùa.

Bộ Phương quay đầu nhìn về phía Trứng Phượng Hoàng.

 
Mất đi sự trói buộc của Tháp Tu La, Trứng Phượng Hoàng càng tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Tinh khí hùng hồn không ngừng dâng lên, tràn ngập toàn bộ không gian.

U Minh Nữ đi về trước mấy bước, đến gần Trứng Phượng Hoàng, cả khuôn mặt nàng ép lên quả trứng, tham lam hít vào.

Nàng đang hấp thu tinh khí chảy ra từ trứng Phượng Hoàng, điều này làm cho tinh thần của nàng khôi phục rất nhiều.

Tử khí đen nhánh lưu chuyển trên người cũng bị đè xuống dưới.

Bộ Phương ngạc nhiên không thôi, tinh khí trong trứng Phượng Hoàng này toả ra còn nồng nặc hơn cả Huyết Trăn Hắc Trạch mà hắn thu được.

 Nên biết Huyết Quan chính là tinh khí cả người Trăn Hắc Trạch biến thành.

Không hổ danh là trứng Phượng Hoàng.

Bộ Phương vươn tay vỗ ra một cái trên trứng, một cảm giác ấm áp từ trong vỏ trứng truyền đến, lan tỏa khắp người trong nháy mắt, làm cho Bộ Phương có cảm giác toàn thân được tẩy rửa.

  Đúng là một cảm giác khó nói nên lời.

Trứng Phượng Hoàng, quả trứng không tầm thường.

Tuyệt đối là một nguyên liệu nấu ăn cực phẩm.

Trong lòng Bộ Phương càng thêm hưng phấn.

Ở xa xa, Cẩu Gia cũng ngừng việc giẫm đạp, nó bước chân ưu nhã như mèo, chỉ phút chốc đã đi đến gần Bộ Phương.

Móng chó vung lên.

Một vật đen kịt bay về phía Bộ Phương.

- Bộ phương tiểu tử, đây là Tháp Tu La, vứt đi thì lãng phí, Cẩu Gia ta đã luyện lai dù sao cũng mà mảnh nhỏ của thần khí, ngươi xem nó làm vòng cổ mà đeo vào.


Đó là một tháp nhỏ đen kịt, lung linh khéo léo, chỉ lớn bằng ngón tay cái, khá xinh đẹp.

Đây là Tháp Tu La sao? Bộ Phương sửng sốt, tòa tháp che trời lúc trước, sao bây giờ lại nhỏ bé thế này?
Cầm Tháp Tu La lên, lông mày Bộ Phương nhướn lên, ngay khi chạm vào tháp, Bộ Phương cảm giác tinh thần lực của mình sôi trào trong nháy mắt.

Tinh thần lực chảy qua Tháp Tu La, trở nên mạnh mẽ hơn, giống như dòng suối chảy qua biến thành dòng sông nhỏ.

Cái này có thể tăng tinh thần lực lên?
 Đối với Bộ Phương mà nói, đúng là không tệ.

Dù sao tu vi bây giờ của hắn chỉ mới là Chí Tôn, mà tinh thần lực thì ngang với cường giả Thần Thể Cảnh một gông xiềng chí tôn.

Nhưng với tinh thần lực này, nếu nấu một số loại món ăn phức tạp thì vẫn cảm thấy khó khăn.

Chưa nói đến món Phật Khiêu Tường thiên phẩm.

Cần nhiều nguyên liệu nấu ăn quý giá, tinh thần lực cũng phải cực mạnh, nếu không sẽ hút khô luôn Bộ Phương,
Vì vậy, tháp nhỏ này là lựa chọn tốt đối với hắn.

Bộ Phương lấy một sợi dây ra, xâu sợi dây qua tháp nhỏ, sau đó cột lại đeo lên cổ.

Trên cổ có khí tức tuôn trào ra từ trong tháp.

Được đấy, Bộ Phương nhếch khóe miệng.

Cẩu gia ngáp một cái, thịt mỡ trên người run rẩy.

Đúng là có chút mệt rồi.

 
- Đây chỉ là trứng Phượng Hoàng bình thường, mặc dù mùi vị không tuyệt vời như trứng Hỏa Phượng Hoàng đỉnh cấp, nhưng dù sao cũng là mỹ vị khó có được.

Cẩu Gia lười biếng nói.

Bộ Phương sửng sốt, nghe giọng điệu con chó này, hình như nó đã ăn trứng Hỏa Phượng Hoàng rồi?  
Lẽ nào trước đây con chó này đã đi đào trộm ổ Phượng Hoàng?
Chuyện không có liêm sỉ như thế, con chó lười này làm được thật.

Tất nhiên Cẩu Gia không biết Bộ Phương đang nghĩ gì, hắn đi một vòng quanh quả trứng, đôi mắt chó có chút ngạc nhiên.

- Vì sao trứng Phượng Hoàng lại xuất hiện ở Đại Lục Tiềm Long? Chẳng lẽ trôi từ Minh Hà đến bí cảnh này?

Cẩu Gia thì thầm.

Lúc này U Minh Nữ ghé cả người lên trứng Phượng Hoàng, liên tục liếm lên trứng Phượng Hoàng.

Dáng vẻ kia như kiểu cả đời cũng không buông tay.

Bộ Phương cũng không hiểu nổi nữ nhân kia xảy ra chuyện gì?
- Nữ nhân kia là U Minh Nữ, là nữ nhân bị Minh Khư lưu vong, cũng là người số khổ, trong cơ thể nàng lúc nào cũng bị tử khí quấy nhiễu, nếu không bổ sung tinh khí, nữ nhân này sẽ phải chịu thống khổ như cực hình.

Cẩu Gia liếc mắt nhìn U Minh Nữ, thở dài.

- Tiểu tử Bộ Phương, ngươi nhìn thấy chiến thuyền U Minh lạnh lẽo kia không? Nếu nữ nhân này không còn tinh khí, ngay cả U Minh Thuyền cũng không đi được, mặc dù Minh Vương không trách, nhưng trớ chú quá mạnh mẽ.

Cẩu Gia nhếch miệng nói.

Thảm như vậy sao? Bộ Phương nhướn mày, nhìn thoáng qua nữ nhân Hắc Thường Trực.

Nữ nhân này lớn lên không xấu, thậm chí có thể xem là mỹ nhân, nhưng khuôn mặt trắng xám không chút máu, làm cho nàng trở nên quỷ dị, khuôn mặt Hắc Thường Trực gầy gì, chẳng khác nào da bọc xương.

Một khuôn mặt dù xinh đẹp, nhưng nếu gầy thành da bọc xương thì nhìn rất đáng sợ.

Nghĩ vậy, Bộ Phương nhíu mày.

Hắn suy nghĩ một chút, trên cánh tay có khói đen quấn lên, bùm một tiếng, nồi Huyền Vũ xuất hiện trước mắt hắn.

Bộ Phương hé miệng phun ra một ngọn lửa, hoả diễm cháy lên hừng hực.

Đổ chút dầu vào nồi, Bôn Phương lấy túi gạo Long Huyết từ trong túi không gian ra, gạo Long Huyết đỏ thắm có tinh khí vô cùng nồng nặc, nó không phải gạo Long Huyết địa đạo, mà là gạo Long Huyết được dùng máu Á Long để tưới.

Trong quá trình nấu nướng, Bộ Phương dùng tinh thần lực cảm ứng sự thay đổi của gạo Long Huyết trong nồi.

Bộ Phương lấy một khối thịt ngưu Du Long ra, hắn cắt thành từng miếng nhỏ rồi bỏ vào nồi.

Trong quá trình trở rang, Bộ Phương lấy một miếng huyết quan lớn ra, hắn bóp nát tinh hoa của huyết quan rồi tưới vào trong nồi.

U Minh Nữ ôm trứng Phượng Hoàng, nhưng ánh mắt lại nhìn Nồi Huyền Vũ của Bộ Phương, nàng hít mũi, đôi mắt đen như mực sáng lên.

Bộ Phương nhẹ nhàng vỗ nồi Huyền Vũ, nắp nồi bay lên, mùi cơm Long Huyết thơm nức bay ra, chén thanh hoa cũng đã chuyển bị tốt, xoay tròn trong tay hắn.

Trút toàn bộ cơm rang ra ngoài.

Đây chỉ là một bát cơm rang đơn giản, nhưng lại là một chén cơm ẩn chứa tinh khí nồng nặc.

Dù sao toàn bộ huyết quan bị hắn bóp nát hết, tinh khí chắc chắn rất kinh khủng.

U Minh Nữ tò mò nhìn.

Bộ Phương nhẹ nhàng ném ra, cơm Long Huyết bay về phía U Minh Nữ
Người kia nhanh chóng bắt lấy, tham lam hít sâu một hơi, mùi vị, tinh khí, linh khí, ba thứ đó chui vào trong lỗ mũi nàng, làm cho khuôn mặt trắng bệch trở nên hồng hào trong nháy mắt.

 

Nàng dùng đầu lưỡi đỏ thắm liếm liếm, U Minh Nữ liếc mắt nhìn Bộ Phương, sau đó rời khỏi Trứng Phượng Hoàng, ngồi chồm hổm bên cạnh, dùng ngón tay thon dài múc cơm Long Huyết, ăn từng miếng từng miếng.

- Tiểu Hắc, có thể lấy quả trứng này đi không?
Bộ Phương sờ bộ lông không dính hạt bụi của Tiểu Hắc, hỏi.

- Có thể, ngươi nhấc lên được thì lấy.

Cẩu Gia liếc mắt chó, nhếch miệng nói.

Ừ?
Bộ Phương sửng sốt, liếc nhìn Cẩu Gia, phát hiện khoé miệng con chó mập này khẽ nhếch, thịt mỡ trên mặt cũng run run.

Có cổ quái?
Bộ Phương híp mắt một cái, nhưng dù hắn biết có sự khác thường, cũng không thể bỏ qua.

Quả trứng Phượng Hoàng này quá hấp dẫn, đặc biệt là loại đầu bếp truy cầu trù nghệ đến cực hạn như hắn, một nguyên liệu nấu ăn tuyệt vời hấp dẫn hơn bất kỳ mỹ nữ tuyệt thế nào.

 Vì vậy, Bộ Phương đi đến trước quả trứng, hắn đặt hai tay ra hai bên.

Bộ Phương hít sâu một hơi, chân khí trong đan điền trào ra, trong nháy mắt chảy đến tay chân hắn.

Một cỗ lực lượng to lớn được sinh ra.

Bộ Phương ôm trứng Phượng Hoàng, hắn dùng sức quát lên một tiếng.

Trứng Phượng Hoàng rất nặng, Bộ Phương cảm giác không phải mình ôm quả trứng mà là đang ôm một ngọn núi.

 
Đương nhiên, vì mỹ thực, cho dù là cả ngọn núi, Bộ Phương cũng dọn sạch.

Bộ Phương lấy ra một bò viên đại lực nuốt xuống, đôi mắt đỏ lên như muốn phun lửa! 
Cả người run lên, hắn quát to một tiếng, quả trứng Phượng Hoàng hơi buông lỏng, bị hắn nhấc lên.

U Minh Nữ ở xa xa ngẩn ngơ, động tác bỏ cơm vào miệng cũng dừng lại, nàng dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Bộ Phương, không hiểu sao hắn ngu ngốc đến mức chạy đi nhấc quả trứng.

Lẽ nào hắn không biết trứng Phượng Hoàng luôn có vật thủ hộ sao?
Không thấy huyết nhân cũng chỉ dám  đặt tháp Tu La ở bên cạnh quả trứng để hấp thu năng lượng, mà không lấy quả trứng đi sao?
Cẩu Gia ở bên cạnh vui vẻ nhìn.

Làm một con chó có kinh nghiệm đào trứng Phượng Hoàng lâu năm, đương nhiên hắn biết nhấc quả trứng Phượng Hoàng lên sẽ có hậu quả gì.

Mà Bộ Phương cũng nhanh chóng có cảm giác không thích hợp.

Phía dưới quả trứng có năng lượng đáng sợ trào ra.

Đôi mắt Bộ Phương trừng lớn.

Hắn thở hổn hển!
- Con chó lười nhà ngươi! Vậy mà chơi ta?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK