Lam Thất Thất nháy mắt cái, Từ Thánh Mân bèn đi qua giúp cô ấy thu dọn đĩa, sau đó hai người đẩy xe đi ra ngoài, bên trong chưa đủ loại món ăn sắp xếp rất đẹp mắt, có thể thấy được Lam Thất Thất đã chuẩn bị rất lâu và tận tâm.
Nhìn thấy Từ Thánh Mân phối hợp rất ăn ý với cô ấy, Đường Duy trong có ngàn vạn lần cảm khải, ai có thể ngờ được một kẻ mê gái quấn bào bóng lưỡng như Từ Thánh Mân lại cứ như vậy mà bị Lam “Thất Thất thu phục được rồi? Mà lại còn bắt đầu lại từ con số không.
Có thể tiếp nhận được một Từ Thánh Mân như thế, Lam Thất Thất nhất định cũng vô cùng dũng cảm.
Một đám người vờ như không có chuyện gì xảy ra ngồi quanh bàn ăn, Hàn Khinh Yên ngồi gần Lam Thất Thất, cười ngọt ngào hỏi: “Chị Nhan Nhan khi nào mới đến?”
“Em nhớ cô ấy hả?” Lam Thất Thất nhéo cái mũi của Hàn Khinh ‘Yên nói: “Chị Nhan Nhan của em hiện giờ là nữ chủ tịch tương lai của tập đoàn Tô Thị đó, em muốn ôm đùi to thì phải nhanh lên nhé.
”
Hàn Khinh yên cười híp mắt: “Vậy cái đùi to mà em muốn ôm cũng có rất nhiều đó nha, anh Đường Duy không phải từ sớm đã tiếp quản tập đoàn Phó Thị rồi hay sao, nghe nói công ty của chú Bạc Dạ ở bên nước ngoài cũng đều do anh ấy quản lý, sau này em chắc là yêu cầu thêm nhiều quá một chút.
”
“Học ở đâu cái trò này thị Từ Thánh Mân bĩu môi nói câu: “Yên tâm đi, ba mẹ của cô và mấy người trưởng bối như chúng tôi quan hệ đều rất tốt, cái gọi là ôm đùi to hay không không tồn tại đâu, muốn ãn gì? Tôi và Thất Thất giúp cô gấp”
“Đây là lần đầu tiên ngồi ăn cùng bàn với nhiều người vậy”
Hàn Khinh Yên thẩm chí vẫn còn có chút hưng phấn: “Trước đây nhiều nhất… Úy Tân cùng tôi.
”
“Hả?”
Lạc Du Du nghe thấy cái tên này, vừa quen lại vừa lạ cảm giác có chút thân thuộc: “Úy Tân là…”
“Mẹ của cậu ta là một người mẫu siêu cấp Tân Đát” Hàn Khinh Yên chớp mắt nói: “Úy Tân rất lợi hại, thành tích lúc nào cũng tốt hơn tôi, ở trong trường khí thế cũng cao hơn tôi, tôi vẫn rất hay bị bài xích…”
Sao lại thê? Hàn Khinh Yên được nhiều người yêu thích đến vậy tính tình hoạt bát, sao lại bị người ta bài xích?
“Bọn họ luôn nói tôi muốn làm cái gì phong cách cổ trang, chính là năm mơ’ Hàn Khinh Yên thấp giọng khẽ nói: “Lúc bắt đầu những bạn tốt chơi cùng tôi còn cổ vũ tôi ủng hộ tôi, sau này, khi biết tôi thực sự muốn làm việc này và bắt đầu cần có tài trợ, họ đã xa lánh tôi, nói rắng tôi quá ngây thơ, hay làm những điều viển vông như vậy, dần dần mọi người đều cảm thấy tôi là kiểu người cổ hủ.
sống trong thế giới của riêng mình… “
Sau đó, khi tỉnh táo lại, người duy nhất sẵn sàng đi cùng t: Tân, chỉ còn lại người luôn nào cũng làm ra bộ mặt chê bai tôi.
Mặc dù có đôi khi Úy Tân độc mồm độc miệng nhưng mà đã từng cùng Hàn Khinh Yên trải qua rất nhiều chuyện, thực ra Hàn Khinh Yên rất cảm ơn Úy Tân, nếu như không có Úy Tân đoán chừng Hàn Khinh ‘Yên không thể kiên trì tạo dựng thương hiệu cho riêng mình.
“Về chuyện thương hiệu em có thể hỏi dì Đường Thi” Lam Thất Thất nghe thấy Hàn Khinh Yên nói như vậy thì vô thức gắp một miếng thịt bỏ vào trong bát của Hàn Khinh Yên: “Năm đó Đường Thi mẹ của Đường Duy là nhà tt š siêu nổi tiếng!”
“Dạ, em có liên hệ với dì ấy!” Trong mắt Hàn Khinh Yên tràn đầy vẻ sùng bái: “Em rất sùng bái dì Đường Thi và dì Asukal”
Mỗi khi có người khen Đường Thi, Đường Duy sẽ nhếch miệng nở nụ cười hiếm thấy, cậu và mẹ của cậu đều là niềm tự hào của nhau: “Mẹ cô và mẹ tôi là bạn thân nên bà ấy chắc chẳn sẽ đối xử với cô rất tốt, vì vậy đừng lo lắng, mặc dù không có nhiều sự hiểu biết và hỗ trợ từ bạn bè đồng nghiệp nhưng khẳng định sẽ có người hộ tống cô trên đoạn đường này”.
Danh Sách Chương: