"Ai da! Tửu lượng của Đường Thi giòi!"
"Thật là sảng khoái, xem ra là người khá cá tính trong giới đầy."
"Lợi hại lợi hại, ông chủ Mã nhìn xem Cô Đường Thi chúng tôi hôm nay hào phóng như vậy kia."
Xung quanh vang lên những tiếng nịnh nọt, Mã Cường vẫn chưa xuống đài, những người phía sau ông ta cũng không tính là nhiều, vì lấy lòng Mã Cường nên bọn họ cũng khen Đường Thi đến tận mây xanh, Đường Thi ngồi yên lặng uống rượu ở chỗ đó, nghiêng nửa bên mặt, dù ở trong trường hợp như thế này mà vẫn không lộ ra một tia tức giận nào.
Đúng là mỹ vị nhân gian,Cô không tức giận chút nào, điều này là điểm trên người cô làm cho nhiều người đàn ông say mê.
Không giống với những người phụ nữ xinh đẹp nhưng lại thiếu linh hồn, Đường Thi van luôn duy trì tính cách và ranh giới của chính mình, cho dù bị ép đến đường cùng cũng phải liều mạng đứng lên lần nữa.
Mã Cường thích người phụ nữ có tính cách thanh cao như cô, vào khoảnh khắc tôn nghiêm bị người khác đánh bại, biểu cảm trên mặt mới vô cùng tuyệt vong
Ông ta thích thường thức, thích nhin những con mỗi tuyệt vọng.
Đường Thi nhận ra ánh mắt Mã Cường nhằm vào minh nên hơi hoàng sợ, cô siết chặt tay lại. Mã Cường lại tuỳ tiện tìm một để tài để nói, nhưng đó lại là kí ức đau lòng nhất của Đường Thi.
"Năm đó còn mua tác phẩm phẩm thiết kế do anh trai cô làm, hiện tại..." Mã Cường lắc đầu: “Cô Đường Thi, nén bi thương nha."
Nén bi thương? Nén bi thương sao?
Ở nơi này, loại tình tiết này, có ý nói đến chuyên của cô còn đường đường chính chính nói ra mấy chữ nén bị thương, đây không phải là dang si nhục cô thì làcái gì?
Đường Thi giận đến cả người run rấy, nhưng lại không thể không mim cười: "Chủ tịch Mã, hiện tại anh trai tôi sống rất bình yên, ông cũng không cần quan tâm, chỉ cần chúng tôi vẫn còn sống thì vẫn sẽ luôn chăm sóc tốt cho bản thân mình."
Ý nói xin ông tự quan tâm đến cuộc sống của minh là đủ rồi, bớt đi quan tâm đến tôi và anh trai tôi di.
Không ngờ Đường Thi còn có thể đánh trả trờ lại, Mã Cường hé mắt, nói: "Cô Đường Thi, ngược lại cô khiến tôi có chút bất ngờ đấy, trông cô rất kiên cường."
Đường Thi cúi đầu: "Chủ tịch Mã Cường khen lầm rồi."
Nhìn thấy dáng vẻ của Mã Cường, nhất định đã biết lý do tại sao hôm nay Đường Thi đến đây. Ông ta lại không chủ động đề cập đến chủng, rõ ràng là đang công kích từ từ, đợi Đường Thi không nhịn được nữa, chủ động mở miệng hỏi mình.
Đường Thi cắn răng nói xa nói gắn: "Chủ tịch Mã Cường, tôi biết ông quyền thế ngút trời cho nên mới muốn đến đây hỏi ông, gần đây thị trường chứng khoán có phải.""Ay!" Mã Cường đưa tay để lên môi Đường Thi, động tác này khiến cho Đường Thi bị kinh sợ, ngực truyền đến cảm giác chán ghét khó chịu, người đàn ông nhân cơ hội vào lúc này lập tức ôm lấy eo Đường Thi, cô run lên một cái khi ngẩng đầu lên đổi mắt với ông ta, trong lòng chợt căng thẳng.
"Hiện tại Cô Đường Thi nói chuyện làm ăn với tôi, e là không được tốt lắm nhì?"Mã Cường nhếch mép, cười giống như một con dã thú, cuối cùng Đường Thi nhìn thấy cấp dưới của ông ta tựa người vào cửa, hệt như muốn khoá cửa lại..
"Hơn nữa, đây còn là chuyện cơ mật quan trường của chúng tôi, mặc dù tôi biết cô vì chuyện này mà đến, nhưng vẫn không thể dễ dàng nói cho cô biết được. Chi bằng như thế này đi, chúng ta trao đổi. Tôi nói tin tức cơ mật cho cô biết, còn cô, cô cho tôi cải gi?"