Vẻ mặt Đường Thi cuối cùng cũng có chút biến đổi, Thạch Họa luôn kêu mưa gọi gió ở truyền thông Starlight, ỷ vào ba mình là cổ đông, nên lúc nào cũng ăn ngang nói ngược, khắp công ty ai mà không biết tính xấu của cô ta, nhưng chưa từng nghĩ cô ta lại chột dạ thế này, tức tưởi kêu bảo vệ lôi Đường Thi ra ngoài!
Mọi người ai ai cũng cảm thấy cô gái trước mặt đây quả thực rất xui xẻo, gặp phải một Thạch Hoa ngang ngược không biết lẽ phải này, nhưng vì thân thế sau lưng của Thạch Hoa, lời cô ta nói ra cũng không dám không tuân theo.
Mấy tên bảo vệ nhìn nhìn nhau bối rối, khó xử mà nói với Đường Thi: “Cô..cô à, hay là cô…”
Đường Thi cau mày: “Sao nào? Truyền thông Starlight mấy người lại nghe theo lời của Thạch Họa cơ à?”
Mặt mấy tên bảo vệ sầm lại: “Thưa cô, cô đừng làm chúng tôi khó xử, ba của Thạch Họa là cổ đông của truyền thông Starlight mà, chúng tôi cũng chỉ có thể nghe theo lời cô ấy.”
“Ông chủ Truyền thông Starlight là ai?”
Đường Thi hạ giọng hỏi: “Lương hằng tháng của các cậu là Thạch Họa trả đấy à? Nếu không phải, sao lại nghe lời cô ta chứ?”
“Bớt phí lời đi.” Thạch Họa xua tay, có lẽ là sợ Đường Thi sẽ ra tay áp chế ngược lại cô ta, quả quyết kêu bảo vệ đi lên lôi cô ra ngoài rồi đứng sang một bên xem kịch hay.
Đường Thi, đồ đê tiện! Cô muốn cô ta thân bại danh liệt ở truyền thông Starlight hôm nay, để sau này chẳng còn ai dám mời cô ta làm người phát ngôn nữa, khiến cô ta mất mặt với toàn giới giải trí này.
Thạch Họa điên cuồng nghiến răng nghiến lợi, Đường Thi nhìn về phía mấy tên bảo vệ đang kéo mình, đứng bất động tại chỗ, chỉ nhả ra hai chữ: “Bỏ ra.”
“A, cái kiểu làm ra vẻ này của cô cũng chân thật lắm đấy chứ.” Thạch Hoa không dòm ngó đến, cô ta căn bản còn không thèm nghĩ đến Đường Thi có phải là được mời đến đây hay không, Đường Thi trong mắt cô ta chẳng qua chỉ là loại không từ thủ đoạn để nổi lên, lấy đi luôn anh Bạc Dạ trong mộng của cô ta, cô ta không thể chừa cho Đường Thi một đường lui được! Không thể
Ánh mắt Đường Thi lạnh nhạt, lãnh đạm hệt như Bạc Dạ của năm đó, nói rõ mồn một từng câu từng chữ: “Tôi đã nói rồi, tôi được người ta mời qua đây, người mời tôi qua đây là ông chủ của truyền thông Starlight, nếu mà không tin, thì cứ đợi một hồi xem sao.”
“Thôi cái kiểu huênh hoang khoác lác ấy đi!” Thạch Họa đương nhiên không tin rồi: “Ông chủ truyền thông Starlight thần bí khó đoán được, sao lại đi chủ động gọi cho cô, mời cô đến đây chứ? Là bản thân cô muốn quyến rũ, dụ dỗ anh ta, nên mới đến đây hăm dọa người khác chứ gì! Đuổi cô ta ra ngoài nhanh đi, đừng để loại phụ nữ bụng dạ thâm độc, lòng lang dạ sói này phá hoại đi danh tiếng truyền thông Starlight của chúng ta!”
Đường Thi vùng vẫy một hồi lâu, nhưng phong độ vẫn vững vàng ngời ngợi, mọi người xung quanh nhìn Thạch Họa hung hãn như vậy, có chút không chịu nổi nữa: “Cô Thạch Họa à, cô xem, người ta cũng không làm chuyện gì trái luân thường đạo lý, tàn nhẫn vô nhân đạo. Hay đừng thế này nữa, rủ chút lòng khoan dung mà độ lượng với người ta đi.
“Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng?” Thạch Họa chỉ thẳng vào mặt mũi Đường Thi, lớn tiếng chửi rủa: “Cô ta là một con điểm! Cô ta là đứa phóng túng dâm loạn, dùng hết trăm phương ngàn kế để bám víu mấy đại gia, phú hào đẩy! Các người giữ mặt mũi cho một con điểm làm gì vậy hả? Vẫn còn nghĩ rằng cô ta là nữ thần người người tung hô như trên mạng, trên báo đấy à? Tôi nói cho biết, tất cả đều là giả tạo hết đấy, loại người như cô ta, sở trường là diễn kịch để lung lay, lôi kéo lòng người ta, giả tạo mà thôi, chẳng có gì là thật đâu.”
“Cô đừng đi quá giới hạn! Quá đáng rồi đấy!”
Một cô gái đứng bên kia “sân khấu” thật sự chịu hết nổi rồi. Có một lần trước, Đường Thi đã tới đây, cô được chiêu đãi rất chu đáo, ân cần, cô ấy biết Đường Thi là một người rất có khí chất, phong độ lại lễ nghĩa, phép tắc, đương nhiên chịu không nổi người khác đứng trước bàn dân thiên hạ vu khống, sỉ nhục cô: “Cô đừng có cái kiểu cây ba mình là cổ đông ở truyền thông Starlight này, rồi lúc nào cũng đến đây bắt nạt, lăng mạ người khác nữa! Cô Thi không phải loại người không biết trái phải, đạo lý như cô nói, cô mới là người rắp tâm vu khống người ta.”