Mục lục
Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 172


Buổi tối hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, Thẩm Thanh Ngọc đã hơi kiệt sức, thấy cô không mở miệng nữa, Phó Ngọc Hải ở bên cạnh cũng không nói thêm gì, trong xe yên tĩnh trở lại.



Xe đi ngang qua một khu ồn ào, Phó Ngọc Hải ở bên cạnh hỏi một câu: “Ăn khuya không?”


Thẩm Thanh Ngọc nghiêng đầu nhìn thoáng qua: “Không được, lần sau đi.”


Hiện tại cô tương đối muốn về nhà tắm nước nóng, ngủ một giấc thật ngon.


Xe dừng ở ven đường căn hộ đã là hơn mười một giờ khuya.




Thẩm Thanh Ngọc cởi dây an toàn, nghiêng đầu nói với Phó Ngọc Hải bên cạnh: “Cảm ơn vì buổi tối hôm nay, không cần tiền.”


Nghe thấy cô nói vậy, động tác trên tay Phó Ngọc Hải dừng lại, thu tay lại, khoác lên tay lái gõ gõ, nhìn cô qua cửa sổ xe đang mở hờ: “Thẩm Thanh Ngọc, lần sau là lúc nào?”


Thẩm Thanh Ngọc vừa mới chuẩn bị xoay người đã nghe thấy lời này của anh ta, cô hơi ngẩn ra, kịp phản ứng, cô cong môi nói: “Vậy xem lần sau tôi lại gặp cậu Phó vào lúc nào.”


Gô nói xong, giơ tay lên vây với anh ta, không nói gì thêm, quay người đi về phía căn hộ.


Thời gian này, thang máy trong căn hộ không có một ai.


Thẩm Thanh Ngọc nhìn mình trong tường thang máy, nghĩ đến mấy chuyện xảy ra buổi tối hôm nay làm hơi ngây người.


“Đỉnh” một tiếng, cửa thang máy kêu lên mở ra, Thẩm Thanh Ngọc thu suy nghĩ, nhấc chân đi ra thang máy.


Căn hộ của cô ở chỗ góc cua cuối hành lang, mới từ thang máy ra ngoài, Thẩm Thanh Ngọc đã thấy Bạc Minh Thành đứng ở trước cửa căn hộ cuối cùng.


Thật sự là ly kỳ.


Thẩm Thanh Ngọc cong môi, nở nụ cười găn, mặt không thay đổi nhấc chân đi tới.


“Cậu Bạc đang chờ tôi sao?”


Lúc cô nói lời này, trên môi mang ý cười, nhưng cặp mắt hạnh trong trẻo lại không hề có ý cười, còn lộ ra sự lạnh lùng.


Từ trước cho tới bây giờ Thẩm Thanh Ngọc đều sẽ không nhìn anh như vậy, trong ánh mắt cô nhìn thấy anh có ánh sáng, bên trong còn đang lóe lên.


Thế nhưng sau ly hôn, mỗi lần cô nhìn anh đều là như thế này.


Dường như anh chỉ là người xa lạ, dường như anh là kẻ thù.


Bạc Minh Thành không nói rõ ràng cảm giác trong lòng là gì, chỉ cảm thấy có gì đè nén, anh không thở nổi, cảm giác chưa từng có này khiến anh cực kì bực bội.


“Cô muốn thế nào, Thẩm Thanh Ngọc?”


Nghe thấy câu này của anh, Thẩm Thanh Ngọc trực tiếp bật cười: “Tôi muốn thế nào à? Cậu Bạc, hẳn là tôi hỏi anh lời này đó?”


Bạc Minh Thành thấy cô còn không thừa nhận, sắc mặt lập tức âm trầm xuống: “Phóng viên là cô tìm đến, những lời kia cũng là cô cố ý nói, cô đẩy Lâm Mai Chỉ ra như vậy, không phải vì để người khác cảm thấy là tôi có lỗi với cô, là nhà họ Bạc chúng tôi có lỗi với cô sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK