Bạc Minh Thành người cao chân dài, chỉ mười mấy giây đã đi đến cửa thang máy.
Thấy thang máy chầm chậm mở ra, anh nhấc chân vào, Lâm Nam Vũ vội lên tiếng chào: “Tổng giám đốc Bạc!”
Người đàn ông trong thang máy nhướng mắt nhìn cậu ta, hơi cau mày, mất kiên nhãn ấn nút mở cửa thang máy.
“Tổng giám đốc Bạc, anh…”
Vừa vào thang máy, Lâm Nam Vũ cảm nhận rõ ràng tâm trạng Bạc Minh Thành khác lạ, áp suất bên cạnh hạ xuống thấp, lời cậu ta chuẩn bị nói cũng nuốt ngược lại, im lặng đứng một bên không lên tiếng nữa.
“Thư ký Lâm”
Trong sự yên tĩnh kiềm nén, đột nhiên Bạc Minh Thành gọi cậu ta một tiếng.
Lâm Nam Vũ vô thức thẳng lưng: “Tổng giám đốc Bạc?”
“Cậu có từng yêu đương chưa?”
Lâm Nam Vũ hơi sững sờ: “… Lúc học đại học đã từng, nhưng tốt nghiệp thì chia tay rồi.”
“Vậy bạn gái trước của cậu chia tay bao lâu mới tìm bạn trai mới?”
Giờ Lâm Nam Vũ hiểu vẻ mặt lạnh băng của Bạch Minh Thành rồi, cậu ta do dự không biết mình phải nói thật hay nói dối mới tốt.
Nhưng rõ ràng Bạch Minh Thành không định để cậu ta trả lời: “Thẩm Thanh Ngọc luôn miệng nói yêu tôi, ly hôn với tôi nửa năm, bây giờ đã ở bên cạnh người khác.” 3 Thật là buồn cười.
Chạng vạng sáu giờ tối, vừa đến giờ tan việc Phó Ngọc Lam đã gõ cửa bước vào, nhắc nhở Thẩm Thanh Ngọc: “Cô Thẩm, bữa tối được hẹn vào lúc sáu giờ ba mươi.”
Nghe thấy lời của Phó Ngọc Lam, Thẩm Thanh Ngọc ngẩng đầu lên nhìn, sau đó đưa tay lên xoa nhẹ huyệt thái dương: “Chị biết rồi.”
Quấng đường từ đây đến khách sạn bên kia, không kẹt xe thì cũng phải mất hai mươi phút.
Thẩm Thanh Ngọc tắt máy tính, cầm lấy túi xách bên cạnh rồi đi thẳng ra khỏi phòng làm việc.
Phó Ngọc Lam đã chờ sẵn ở cửa: “CôThẩm, có cần gọi tài xế không?”
Thẩm Thanh Ngọc nghiêng đầu nhìn Phó Ngọc Lam: “Không cần đâu, chúng ta trực tiếp lái xe qua đó đi.”
Nếu thật sự phải uống rượu thì đến lúc đó gọi người đến là được rồi.
“Vâng, cô Thẩm.”
Hai người đi thẳng đến bãi đậu xe ở tâng một, Thẩm Thanh Ngọc thấy Phó Ngọc Lam vần đi theo mình thì dừng bước lại: “Em cũng lái xe đi.”
Tránh cho buổi tối Phó Ngọc Lam phải phiền phức đi về nhà.
Phó Ngọc Lam hơi ngẩn ra, nhưng đã kịp phản ứng, cô ấy đáp một tiếng, sau đó đi về phía xe mình ở bên cạnh.
Trên đường đi, Phó Ngọc Lam đã báo cáo qua điện thoại cho Thẩm Thanh Ngọc biết tường tận về những người đại biểu thôn dân.
Bữa tối hôm nay có cả trưởng thôn của thôn Đông Khẩu, Trương Hoàng Bách, và chủ nhiệm của thôn ủy Trương Đức Minh đến tham dự.
Theo như Phó Ngọc Lam điều tra, Trương Hoàng Bách đã đi đầu trong việc đồng ý ký đền bù phá bỏ và di dời cho thôn dân, tuy nhiên cũng chính Trương Hoàng Bách là người đầu tiên đổi ý và xé bỏ hợp đồng. Đủ để thấy, người trưởng thôn này không hề đơn giản chút nào, rất biết xem xét thời cuộc.