Mục lục
Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 382


Nhưng nếu là kẻ thù của nhà Thẩm Thanh Ngọc cô, kẻ thù lúc trước thì có hơi khó nói, nếu là kẻ thù trong mấy năm gần đây thì hầu hết đều có liên quan đến nhà họ Bạc.


Dù Bạc Minh Tâm có ngốc cũng không dám xuống tay với Bạc Minh Thành.


Còn hai người Lâm Mai Phương và Lâm Mai Chỉ thì càng khỏi phải nói, hai người này một lòng muốn bước chân vào cổng nhà họ Bạc làm mợ chủ, hai cô ta hận không thể để cô và Bạc Minh Thành hoàn toàn trở thành người xa lạ với nhau.


Những kẻ thù trước đây của cô, chỉ riêng nhà họ Thẩm đã không dám đụng vào rồi, nay làm sao còn dám kéo thêm nhà họ Bạc vào nữa.


Không phải người bên cô, Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy chỉ có thể là mối phiền phức bên Bạc Minh Thành thôi.


Thẩm Thanh Ngọc thu lại suy nghĩ, ngẩng đầu thản nhiên liếc nhìn Bạc Minh Thành một cái: “Người vừa ghét tôi vừa có thể ra tay với tôi chắc anh đều biết.”


Bạc Minh Thành nghe ra hàm ý trong câu nói của cô, sắc mặt trầm xuống: “Tôi sẽ cho người tra rõ.”


“ừ”


‘Thẩm Thanh Ngọc lên tiếng, thấy điều khiển đặt trên mặt bàn, cô cầm lên: “Tôi thấy có hơi lạnh.”


“Tăng độ lên đi!”


Nghe anh nói thế, Thẩm Thanh Ngọc cũng không khách khí, chỉnh điều hòa lên hai sáu độ.


‘Thẩm Thanh Ngọc không nói gì nữa, Bạc Minh Thành nhìn cô nhưng cửa vẫn không mở, cả căn phòng lại rơi vào yên tĩnh.


Lúc ngoài cửa có tiếng động, Thẩm Thanh Ngọc nhìn Bạc Minh Thành một cái rồi _ “ừ”


Bạc Minh Thành nhìn về phía cô rồi từ trên ghế sofa đứng lên.


Lúc cửa bị đá văng, hai người Thẩm Thanh Ngọc và Bạc Minh Thành đều không kịp phản ứng.


Người đạp cửa thấy hai người ở trong cũng ngẩn ra: “Cái này.


Hình như mới phá hư việc tốt của người ta…


Người quản lý cấp cao trong khách sạn quay đầu lại nhìn người đàn ông nói em gái anh ta sắp đốt than tự sát trong phòng: “Anh này, em gái của anh, cô ấy…”


Quản lý khách sạn còn chưa nói hết câu thì người đàn ông đứng phía sau bỗng nhiên lấy máy ảnh ra.


‘Thẩm Thanh Ngọc phản ứng lại nhanh chóng đưa tay lên che mặt, quay đầu né tránh ống kính.


Bạc Minh Thành trầm mặt: “Đưa máy ảnh cho tôi.”


Hai người đàn ông mặt đối mặt, người đàn ông đứng ngoài nhanh chóng ôm máy ảnh chạy đi.


Sắc mặt Bạc Minh Thành lập tức sa sầm, anh nhìn quản lý và nhân viên khách sạn đang đứng ngoài: “


ai khóa trái phòng này.”


¡ hôm qua là Lúc đầu quản lý khách sạn không nhận ra Bạc Minh Thành, chỉ khi anh từ trong phòng bước ra, ông ta mới bàng hoàng nhận ra, bị dọa đến mức đông cứng cả người: “Tổng, tổng giám đốc Bạc.”


“Điếc?”


Toàn thân Bạc Minh Thành tỏa khí lạnh, đến lúc quản lý khách sạn phản ứng lại thì mới lắp bắp mở miệng: “Không, không có khóa thưa tổng giám đốc Bạc, khóa cửa phòng.


này bị hư rồi, sáng sớm nay có hai người đàn ông đến đây nói là sáng nay em gái hai người họ gửi tin nhắn, nói là muốn uống thuốc ngủ tự sát trong phòng thế nên chúng tôi mới dẫn theo nhân viên công tác đến đây mở cửa, đến đây ới biết khóa cửa bị hư, mở không được!”


Quản lý khách sạn nhận ra Bạc Minh Thành, bị dọa đến phát hoảng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK