Mới vừa rồi khi Lâm Mai Phương xông đến lôi kéo mình, Thẩm Thanh Ngọc đã lập tức tỉnh dậy, câu nói kia của Lâm Mai Phương cô cũng nghe thấy rất rõ ràng.
Lâm Mai Phương bị điên sao?
Vậy mà lại hắt nước bẩn lên người cô, thật sự là đã bắt đầu bóp méo sự thật!
Những lời mà cô nói với Lâm Mai Chỉ tối ngày hôm qua, không phải bọn họ cũng có mặt ở đó hay sao?
Thấy Thẩm Thanh Ngọc không nói lời nào, Phó Ngọc Hải nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Không vui à?”
‘Thẩm Thanh Ngọc liếc mắt nhìn anh ta một cái, không lên tiếng.
Phó Ngọc Hải khẽ gật đầu, cong ngón trỏ lại gõ nhẹ lên trên tay lái, cũng không nói gì thêm.
Câu chuyện “tình yêu đích thực” của Bạc Minh Thành tối ngày hôm qua vừa mới được đè xuống, bây giờ lại xuất hiện thêm chuyện Lâm Mai Chỉ cắt cổ tay thế này, độ nóng ở trên mạng sợ là ngay cả Lâm Nam Vũ cũng hơi không đè ép xuống được.
Khi ở bệnh viện, Lâm Mai Phương kéo lấy Thẩm Thanh Ngọc nói một câu kia, rõ ràng là cô ta muốn đẩy chuyện Lâm Mai Chỉ cắt cổ tay tự sát lên trên người của Thẩm Thanh Ngọc.
Hiện giờ trên mạng đều đang nói rằng bởi vì Thẩm Thanh Ngọc tức giận khi thấy người ở trong tim của Bạc Minh Thành là Lâm Mai Chỉ, cho nên mới ép Lâm Mai Chỉ cắt cổ tay.
Khi Trần Ánh Nguyệt biết được chuyện này, cả người đều muốn bùng nổ, không do dự rời khỏi buổi biểu diễn của bạn mà quay trở về Lâm Thành.
Cùng lúc đó.
Thẩm Thanh Ngọc mới vừa uống xong thuốc lấy về từ bệnh viện, cô ngồi trên sô pha, nhìn Phó Ngọc Hải ở bên cạnh không hề có ý muốn rời đi, cảm thấy có hơi nhức đầu: “Tôi đã uống thuốc xong.”
Ý ngoài mặt chữ có nghĩa là, anh có thể về rồi.
Nhưng Phó Ngọc Hải lại giống như không nghe ra lời nói bóng nói gió của Thẩm Thanh Ngọc, chỉ đưa mắt nhìn cô: “Tôi không quấy rầy em, em đi nghỉ ngơi đi.”
Thẩm Thanh Ngọc vừa định nói “Mời anh đi cho”
Hai người giằng co mất một hồi, cuối cùng vẫn là Phó Ngọc Hải mở miệng trước: “Bị sốt là một chuyện có thể lớn cũng có thể nhỏ, em về phòng ngủ trước, đợi em hết sốt, tôi cũng không làm vướng mắt em nữa”
Rốt cuộc cũng là người ta đích thân tới đưa mình đi bệnh viện, Thẩm Thanh Ngọc khó mà nói ra được lời quá mức tuyệt tình.
Cô hơi mím môi: “Vậy anh tự nhiên đi.”
Uống thuốc xong, quả thật Thẩm Thanh Ngọc cũng cảm thấy vô cùng buồn ngủ.
Phó Ngọc Hải ngẩng đầu nhìn cô, cong khóe môi khế mỉm cười.
Thẩm Thanh Ngọc đứng dậy đi trở về phòng, đóng cửa lại, thay sang một bộ đồ ngủ rồi kéo chăn lên, nhanh chóng ngủ mất.
Có chuyện gì thì cứ chờ cô tỉnh dậy đã rồi nói sau.
Sau khi Trần Ánh Nguyệt xuống khỏi tàu cao tốc thì lập tức bắt xe đi đến nhà trọ của Thẩm Thanh Ngọc, bởi vì mới vừa rồi còn ở trên tàu, Trần Ánh Nguyệt đã gọi cho Phó Ngọc Lam một cuộc điện thoại, Phó Ngọc Lam nói rằng hôm nay.
‘Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy không thoải mái, nên không tới công ty.
Nhớ lại mấy bức ảnh đang nổi rần rần ở trên mạng lúc này, trong lòng Trần Ánh Nguyệt nóng như lửa đốt, trên đường không ngừng thúc giục tài xế lái xe nhanh lên.