Mục lục
Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 264


Thẩm Thanh Ngọc nhìn lướt qua Bạc Minh Tâm: “Hôm nay trạng thái của cô Bạc có vẻ không được tốt lắm nhỉ”


Bạc Minh Tâm vừa ngồi xuống, nghe Thẩm Thanh Ngọc nói như thế thì tay hơi run lên, suýt chút nữa đánh rơi tách trà trong tay.


Thẩm Thanh Ngọc nói xong thì nhìn sang nơi khác, Phó Ngọc Lam đang châm trà, Thẩm Thanh Ngọc đưa thực đơn cho bọn họ: “Không biết ông đây thích ăn gì, mời ông tự gọi món trước.”


“Cô Thẩm khách sáo quá, tôi không quan trọng chuyện đó lắm”


Mặc dù nói bình thường Bạc Vĩnh Cơ thích nắm giữ mọi thứ, nhưng hôm nay ông ta đã “hạ mình” không ít.


Thẩm Thanh Ngọc mỉm cười, nhìn về phía Bạc Minh Tâm, sau đó đưa một tờ thực đơn khác qua: “Cô Bạc.”


Bạc Minh Tâm nhận lấy thực đơn, hiếm khi không nói lời nào.


Thẩm Thanh Ngọc rút tay về, cười như không cười nhìn Bạc Minh Tâm.


Bách Gia Tính nhìn thấu tất cả mọi chuyện, ông ta cảm thấy bữa cơm ngày hôm nay, e là người nhà họ Bạc sẽ khó mà nuốt trôi.


Ông ta thầm thở dài trong lòng, nhưng lúc này đã muộn rồi, ông ta có nói gì thì cũng không kịp nữa.


“Ông Bạc, lần trước tôi có chút việc nên chỉ có thể từ chối lời mời của ông, hy vọng ông Bạc không để trong lòng.”


Vừa mở đầu Thẩm Thanh Ngọc đã nói xin lỗi trước, điều này khiến cho ông cụ Bạc cảm thấy tối hôm nay Thẩm Thanh Ngọc hẹn đến là để giải hòa.


Ông ta vốn đang nghiêm nghị, nghe lời Thẩm Thanh Ngọc nói cũng không nhịn được lộ ra chút ý cười: “Là tôi không cân nhắc chu đáo, hiện tại cô Thẩm cũng là một người bận rộn”


Thẩm Thanh Ngọc nở nụ cười: “Không sao, chỉ là ngày đó quả thật có hơi trùng hợp.”


Câu trước vừa nói không sao, câu sau lại nói chuyện đã xảy ra vào ngày hôm đó là trùng hợp.


Nếu như là trước kia, ông cụ Bạc đã lạnh mặt từ lâu rồi.


Song hôm nay người đến trước là chủ, ông ta không nghe ra hàm ý trong lời của Thẩm Thanh Ngọc.


Trái lại Bạc Minh Tâm đã hiểu ra, cô ta nhìn Thẩm Thanh Ngọc, không ngờ rằng Thẩm Thanh Ngọc cũng nhìn lại, cuối cùng Bạc Minh Tâm chột dạ, không dám nói thêm gì nữa.


Trước khi đồ ăn đến, Thẩm Thanh Ngọc đã hạ mình, còn xin lỗi về hành động “xúc phạm” khi trước, lời nói tử tế dễ nghe, khiến cho ông nội Bạc thoải mái cực kỳ.


Không lâu sau đồ ăn nhanh chóng được đưa lên, Thẩm Thanh Ngọc mở miệng đề nghị ăn cơm trước.


Tuy nhiên ông cụ Bạc muốn tranh thủ cho kịp thời cơ, luồn tay xuống bàn võ vào Bạc Minh Tâm ở bên cạnh: “Tâm Tâm, không phải cháu nói tối nay đến sẽ thành khẩn nói lời xin lỗi cô Thẩm sao?”


Từ khi bước chân vào đây Bạc Minh Tâm đã vô cùng căng thẳng, bỗng nhiên bị ông nội Bạc gọi tên thì tay đang cầm đũa của cô ta lập tức buông lỏng, chiếc đũa rơi xuống bàn rồi lại lăn trên đất, âm thanh hết sức đột ngột.


Không ai nói chuyện trong vài giây ngắn ngủi, ánh mắt của tất cả mọi người trên bàn ăn đều đổ dồn về phía Bạc Minh Tâm.


Sắc mặt của ông cụ Bạc rất tệ, dẫu sao đi ra ngoài dùng cơm, loại chuyện tùy tiện làm rơi đũa này, nhỏ thì bảo là cầm đũa không chắc, lớn thì nói là không được dạy dõ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK