Mục lục
Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 32


Đương nhiên Bạc Minh Tâm vấn cảm thấy chưa đủ, thế nhưng cô ta biết rằng làm loạn quá cũng không phải chuyện tốt, dù sao thì chỉ cần chà đạp được Thẩm Thanh Ngọc là cô ta đã thắng rồi.


“Tôi là người hào phóng, không thèm tính toán với GOSI Nghe thấy Bạc Minh Tâm nói vậy, Thẩm Thanh Ngọc lập tức bật cười: “Cô chủ bạc quả thật rất rộng lượng.”


Nói xong, cô khựng lại một chút: “Phải rồi, tôi muốn hỏi xem vòng tay của cô chủ bạc bao nhiêu tiền vậy?”


“Phiên bản giới hạn, hơn 300 nghìn tệ, cô không mua nổi đâu!”


Thẩm Thanh Ngọc nhướng mày, trực tiếp bưng ba ly rượu vang đỏ đi tới chỗ Bạc Minh Tâm, hơi cúi đầu lạnh lùng nhìn cô ta: “Thật xin lỗi cô Bạc, con người tôi trước giờ không muốn chịu thiệt thòi.”


Nói xong, cô nâng ba ly rượu đỏ lên ngang đầu Bạc Minh Tâm, vặn nhẹ cổ tay, đổ thẳng ba ly rượu vào đầu Bạc Minh Tâm.


Bạc Minh Tâm kinh ngạc hét lên, thế nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó, Thẩm Thanh Ngọc còn vứt ba ly rượu đi, nắm lấy cổ tay cô ta. Ngay khi cô định ra ty thì Bạc Minh Thành đột nhiên chạy tới giữ lấy cổ tay cô: “Đủ rồi đấy! Thẩm Thanh Ngọc!”


“Đủ rồi?” Thẩm Thanh Ngọc khit mũi: “Thế nhưng theo tôi thấy thì còn lâu mới đủi”


Vừa nói, cô vừa mạnh mẽ dựt chiếc vòng tay trên cổ tay Bạc Minh Tâm xuống.


Bạc Minh Tâm vân còn chưa kịp lấy lại tinh thần sau khi bị đổ ba ly rượu lên đầu thì vòng tay cũng đã bị Thẩm Thanh Ngọc làm đứt.


Cô ta hét lên, định tính toán với Thẩm Thanh Ngọc thì ngay sau đó Thẩm Thanh Ngọc đã ném một †ấm séc vào mặt cô ta: “Chỉ là một chiếc vòng tay 400 nghìn tệ thôi mà, tôi đền được!”


Thẩm Thanh Ngọc sau khi ném đi tờ ngân phiếu, cô quay đầu lại nhìn Trân Ánh Nguyệt, nói: “Đi thôi.”


Trần Ánh Nguyệt ngay lập tức hiểu ý cô, gật đầu một cái rồi lại liếc nhìn Bạc Minh Tâm, gương mặt lộ chút phần khó hiểu hỏi: “Não cô ta có phải là có vấn đề không?”


Thẩm Thanh Ngọc nhún vai đáp: “Ai biết.”


Trần Ánh Nguyệt khit mũi nói: “Chỉ là 400.000 tệ thôi mà, cô ta coi thường ai chứ?”


Giọng của cả hai không quá to hay quá nhỏ nhưng vân đủ để những người khác nghe thấy.


Bạc Minh Tâm nghe vậy, mặt mày cô ta lập tức cau có: “Thẩm Thanh Ngọc, cô đứng lại cho tôi!”


Vừa nói, cô ta vừa chạy nhanh lên phía trước đuổi theo Thẩm Thanh Ngọc, nhưng trong một giây tiếp theo, Bạc Minh Tâm đã ngay lập tức bị Bạc Minh Thành tóm lại.


Bạc Minh Tâm tức giận ngẩng đầu lên, xoay người định mắng người vừa tóm lấy mình, nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Bạc Minh Thành, cô ta cứng đờ người, hai mắt đỏ lên: “Anh!”


“Còn chưa đủ xấu hổ hay sao?”


Một vài người đến chỉ vì muốn vu cáo hãm hại Thẩm Thanh Ngọc. Tuy nhiên, sau khi kế hoạch mưu hại thất bại, họ lại quay sang vu oan cho cô việc lấy trộm chiếc vòng tay của Bạc Minh Tâm.


Ấy thế mà Thẩm Thanh Ngọc lại chẳng có lấy một lời giải thích nào cho việc này. Có điều, trông cô có vẻ không lo lắng lắm khi làm vỡ vòng tay trị giá 300.000 tệ của Bạc Minh Tâm.


Đúng lúc này, bỗng có tiếng nói cất lên giữa đám người kia: “Wow, đôi hoa tai mà Thẩm Thanh Ngọc đeo hình như là thuộc bộ sưu tập Gulf Pearl thì phải.”


“ƠØ, chắc gì, có khi là hàng nhái thì sao! Gulf Pearl chỉ bán theo bộ thôi, chứ ai bán lẻ bao giờ. Một bộ của họ giá cũng phải lên tới 30 triệu đô la Mỹ, tương đương với 200 triệu đấy.”


“Không phải, chiếc vòng tay ngọc trai có đính kim cương của Thẩm Thanh Ngọc hình như là cùng bộ với đôi bông tai của cô ấy! Tôi mê nó từ lâu rồi mà không có tiền để mua. Nó là hàng thật, hàng thật đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK