Mục lục
Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 406


Dung Lam Lê nhún vai, nhìn về phía Phó Ngọc Hải.


‘Thẩm Thanh Ngọc cũng nghiêng đầu nhìn Phó Ngọc Hải, nghiêng người sang Thẩm Thanh Ngọc mới phát hiện hai người ngồi rất gần nhau, đầu gối của cô gần như đụng phải đùi của Phó Ngọc Hải.


Hôm nay cô mặc một chiếc dài, nhưng cho dù cách hai lớp quần của Phó Ngọc Hải và váy của mình, tt vẫn cảm giác được nhiệt độ cơ thể của đối phương cao hơn mình.


Thẩm Thanh Ngọc thấy hơi xấu hổ, nhẹ nhàng lùi người lại, kéo dài khoảng cách giữa mình và Phó Ngọc Hải.


Phó Ngọc Hải nhìn thấy động tác nhỏ này của cô, không nói gì, chỉ là lúc cầm lấy tài đùi vừa rồi bị đầu gối của ‘Thẩm Thanh Ngọc đụng phải cố ý lệch sang phía Thẩm Thanh Ngọc.


Hai chân vừa chạm vào nhau cứ như vậy lại tiếp xúc thêm lần nữa, Thẩm Thanh Ngọc hơi cứng người, nhưng Phó Ngọc Hải giống như không cảm nhận được cái gì, anh ta lật sang trang thứ hai của tài liệu, ngón tay thon dài chỉ lên một hàng chữ phía trên đó.


“Thẩm Thanh Ngọc, trọng điểm ở chỗ này.”


Nghe thấy lời này của anh ta, sự chú ý của Thẩm Thanh Ngọc bị dời đi, trong nhất thời cũng quên chân của hai người đang chạm vào nhau, theo động tác của Phó Ngọc Hải, cô cúi đầu xuống, nhìn về phía hàng chữ mà Phó Ngọc Hải đang chỉ: Lấy danh hiệu bạn gái của Phó Ngọc Hải thu hút lưu lượng, lăng xê hai tháng.


‘Thẩm Thanh Ngọc không ngốc, nhìn thấy câu nói này, trong nháy mắt cô đã hiểu ý của Phó Ngọc Hải: “Trần Nguyên Thảo không phải bạn gái cũ của anh?”


Lúc này, Dung Lam Lê đang ngồi bên cạnh nở nụ cười, mở miệng cười: “Cô Thẩm, chính xác mà nói, Phó Ngọc Hải chưa từng có người bạn gái nào.”


Thẩm Thanh Ngọc nhíu mày: “Nhưng mà…”


Dung Lam Lê nhìn thoáng qua Phó Ngọc Hải, sau đó vẫn nhịn không được bật cười: “Được rồi, tôi thừa nhận, là lỗi của tôi!”


Cô ta nói xong, dừng một chút, khi nhìn Thẩm Thanh Ngọc thu lại ý cười, nhiều thêm vài phần nghiêm túc: “Cô Thẩm, tôi nghiêm túc tự giới thiệu lại mình một chút, tôi tên là Dung Lam Lê, là chủ tịch của công ty trách nhiệm hữu hạn giải trí Tinh Ngữ, cũng là người đại diện của Tân Úc Nam và Chu Hạ Đình.


Những người được gọi là bạn gái cũ của Phó Ngọc Hải, thật ra đều là nghệ sĩ của công ty tôi, bởi vì lúc đó Phó Ngọc Hải rất có tiếng tăm, tôi nghĩ, dù sao Phó Ngọc Hải cũng không cần nhiều lưu lượng lắm, cho nên nên dứt khoát để Phó Ngọc Hải xào chuyện xấu với nghệ sĩ của tôi, để một vài nghệ sĩ của tôi sẽ theo con đường này để ra mắt” ¡ “Đương nhiên, lúc tôi đề nghị chuyện này với Phó Ngọc Hải, cậu ta đã từ chối, cậu ta nói trong lòng đã có cô gái mình thích từ lâu, không muốn để cho cô ấy cảm thấy mình là cậu ấm trăng hoa, nhưng mà đáng tiếc, cô gái cậu ta thích lại lập gia đình, tôi không chấp nhận lý do này, lại thêm Phó Ngạn Đình mở miệng, Phó Ngọc Hải đã đồng ý”


“Trần Nguyên Thảo cũng là một trong số người đó, nhưng mà cô ta có ý đồ xấu, sau khi ra mắt hai năm thì cô ta tự mình có con đường riêng, chọc vào phiền phức lớn, cho nên tôi đã hủy hợp đồng với cô ta rồi.”


“Mặc dù tôi không biết vì sao cô ta muốn xuống tay với cô, nhưng gương mặt này của Phó Ngọc Hải, Trần Nguyên Thảo thật sự thích cậu ta thì cũng không có gì lạ”


Dung Lam Lê uống một hớp nước, nhìn về phía Thẩm Thanh Ngọc, cười khẽ: “Cô Thẩm, tôi nói như vậy, hẳn là cô đã hiểu rồi?”


Thẩm Thanh Ngọc nhìn Dung Lam Lê, hơi gật đầu: “Tôi hiểu rồi”


Hiểu thì hiểu, nhưng lượng tin tức trong lời vừa rồi quá lớn, ‘Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy mình hiểu đến mức không thể tin được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK