Thẩm Thanh Ngọc thu suy nghĩ, cầm điện thoại bên cạnh, trực tiếp đăng Weibo.
Không phải anh không muốn làm lớn chuyện sao?
Vậy cô sẽ làm chuyện ầm ï hơn nữa!
“Ha ha, chuyện này có gì để khó chịu đâu, không phải vừa rồi cậu mới nói, ba năm qua, nuôi một con chó cũng biết lắc đầu vãy đuôi với cậu, Bạc Minh Thành ngay cả sắc mặt tốt cũng không cho cậu, lúc này cậu khó chịu, đây không phải là khiến bọn họ… Nói, cậu đang định đăng gì vậy, Tiểu Ngữ?”
Trần Ánh Nguyệt vốn cho là Thẩm Thanh Ngọc thật sự khó chịu, nghĩ đến mới vừa rồi mình còn ngồi nói châm chọc, không khỏi hơi áy náy, ngồi bên cạnh Thẩm Thanh Ngọc.
muốn an ủi vài câu, không nghĩ rằng cúi đầu xuống lại thấy Thẩm Thanh Ngọc đang đăng Weibo.
“Weibo.”
Thẩm Thanh Ngọc đăng xong nhìn Trần Ánh Nguyệt một cái, đứng dậy rót cho mình ly nước lần nữa, uống thuốc trên mặt bàn: “Tớ uống thuốc xong, đi ngủ.”
Nói xong, Thẩm Thanh Ngọc đứng dậy trực tiếp trở về phòng.
Trần Ánh Nguyệt sửng sốt: “Haiz… “
Được rồi được rồi, đã ngã bệnh, ngủ nhiều cũng tốt.
Dù sao cô ấy có Weibo của Thẩm Thanh Ngọc, đăng cái gì, đi lên xem một chút chẳng phải sẽ biết à.
‘Weibo của Thẩm Thanh Ngọc, trừ lúc trước ly hôn với Bạc.
Minh Thành rời đi đăng một câu châm chọc “Thật xin lỗi”
ra, cho tới hôm nay, mới cập nhật lần thứ hai.
Thẩm Thanh Ngọc vừa đăng Weibo, đơn giản thô bạo: Bị bệnh ngủ một ngày, tỉnh lại phát hiện tự dưng mình thành “Kẻ giết người”, xem ra mọi người rất để ý đến tôi.
Nhưng hơi đúng dịp, cô Lâm có gọi cho tôi một cuộc điện thoại, tôi tưởng lầm là thư ký gọi tới báo cáo công tác, lúc nghe đang sốt cao nên không được tỉnh táo, thu âm lại dự định tỉnh ngủ lại cẩn thận nghe.
Thế nhưng tôi nghe ghi âm, hình như tôi không nói gì mà cô Lâm.
(Chấp nhận bất kỳ kỹ thuật gì tra xét, nếu đoạn ghi âm bên dưới có qua kỹ thuật xử lý, tôi đồng ý công khai nói xin lỗi cô Lâm Mai Chi.) Vâng, cậu Bạc, ba trăm triệu đúng là không ít tiền, nhưng tôi cũng không thiếu chút tiền ấy, anh nên giữ lại mua chút thuốc bổ cho cô Lâm Mai Chỉ đi.
Lời ít ý nhiều, rõ ràng lời nói không có bất kỳ tính công kích gì, nhưng lại trào phúng đến cực hạn.
Trần Ánh Nguyệt nhiệt huyết sôi trào, trực tiếp gọi điện thoại cho Trần Minh Quang, để người ta cho bài Weibo của Thẩm Thanh Ngọc lên hotsearch.
Buổi chiều Lâm Mai Chỉ tự sát lên hotsearch mới hạ nhiệt không bao lâu, bây giờ Lâm Mai Chỉ và Thẩm Thanh Ngọc lại lên hotsearch Weibo.
Lần này tiêu đề hotsearch vô cùng thú vị, tên là “Cô Lâm – Ảnh hậu giải Oscar”.
Bên dưới bài đăng Weibo của Thẩm Thanh Ngọc là ghi âm trò chuyện buổi sáng hôm nay của cô và Lâm Mai Chỉ, cả đoạn ghi âm cũng chỉ khoảng một phút hai mươi giây, bên trong ngoại trừ Thẩm Thanh Ngọc mở đầu câu đầu tiên là “Xin chào ” ra thì cô không còn nói thêm bất kỳ câu gì nữa.
Ngược lại là Lâm Mai Chỉ tự biên tự diễn còn tốt hơn so với ảnh hậu.
“Cô Thẩm, xin chào, tôi là Lâm Mai Chi. Tôi thật sự không biết chuyện anh Minh Thành cưới cô làm bia đỡ đạn, nhưng bất kể như thế nào, nguyên nhân chuyện này đều bắt nguồn từ tôi, cho nên tôi vẫn phải nói một tiếng xin lõi cô. Cô ‘Thẩm, cô đang nghe tôi nói chuyện không?”