Nghe thấy lời này của Bạc Vĩnh Cơ, con ngươi đen của Bạc Minh Thành hơi chuyển động: “Đây là cháu nợ cô ấy”
“Vậy chuyện Minh Tâm là sao? Con bé là em gái của cháu, cháu đích thân tiến hành gia pháp với con bé, chẳng lẽ mấy chục tỷ kia chưa đủ để cháu trả hết nợ cho Thẩm Thanh Ngọc?”
Bạc Minh Thành nhìn ông cụ Bạc, yết hầu trượt nhẹ một cái, không nói gì.
Trên thực tế anh cũng không biết nên nói gì.
Quả thật chính anh cũng không tin anh không có chút cảm giác nào với Thẩm Thanh Ngọc.
Nhưng cảm giác đó rất mù mịt, anh có thể bỏ qua nó, hoặc là nói đối với Thẩm Thanh Ngọc, anh có càng nhiều cảm giác áy náy và một ít cảm xúc không rõ do áy náy tạo nên.
Ông cụ Bạc cũng không nói lời thừa thãi, trực tiếp ném cho.
anh một tấm thiếp mời: “Cuối tuần là tiệc mừng thọ của ‘Thẩm Quốc Vinh, nói thế nào ông ấy cũng là bố vợ trước của cháu, cháu thích Thẩm Thanh Ngọc cũng được không thích cũng được, dù sao cháu cũng nên đi chúc mừng. Còn những chuyện khác thì phải xem cháu có lòng dạ đó hay không.”
Nói xong, ông ta xua tay: “Được rồi, cháu ra ngoài đi.”
Bạc Minh Thành cầm lấy tấm thiếp mời kia, không nói chuyện mà trực tiếp quay người rời đi với vẻ mặt không có biểu cảm gì.
Chỉ là anh vừa xoay người, lời của ông cụ Bạc lại thong thả truyền đến từ sau lưng: “Minh Thành, dù gì ông cũng nhìn cháu trưởng thành, đương nhiên ông cũng hy vọng cháu được sống tốt. Ông muốn để cháu và Thẩm Thanh Ngọc tái hôn, mặc dù cũng là vì thế lực của nhà họ Thẩm, nhưng nếu cháu thật sự không có ý gì với Thẩm Thanh Ngọc thì ông cũng sẽ không ép buộc cháu.”
Nói xong ông ta thở dài: “Có một số việc, có một số người, đã bỏ lỡ chính là đã bỏ lỡ, cháu đã sai một lần rồi, chẳng lẽ còn muốn sai lần thứ hai ư?”
Tiệc sinh nhật năm mươi tuổi của Thẩm Quốc Vinh, thật ra ông ấy cũng không muốn làm lớn, bởi vì tiệc mừng thọ mà làm lớn thì đa số đều bắt đầu từ sáu mươi tuổi Nhưng Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy ba năm qua cô đều không thể đón sinh nhật cùng Thẩm Quốc Vinh nên cực kỳ áy náy, do đó bèn thuyết phục Thẩm Quốc Vinh tổ chức buổi tiệc sinh nhật năm mươi tuổi này linh đình một chút.
Thẩm Quốc Vinh cũng muốn mượn buổi tiệc mừng thọ này để cho mọi người đều biết, Thẩm Thanh Ngọc là con gái của ông ấy, để xem sau này còn có ai dám bắt nạt con gái cưng của ông ấy nữa không!
Tuy rằng ý nghĩ của hai bố con khác nhau, nhưng mục tiêu lại giống nhau, cuối cùng vẫn quyết định là tiệc sinh nhật năm mươi tuổi của Thẩm Quốc Vinh sẽ được tổ chức lớn.
Thẩm Quốc Vinh ở trên thương trường nhiều năm như vậy, đương nhiên là quen biết không ít người, ông ấy muốn làm tiệc sinh nhật lớn thì tất nhiên không phải lớn bình thường.
Vì tiệc sinh nhật của Thẩm Quốc Vinh, Thẩm Thanh Ngọc đã trở về Nam Thành trước hai ngày để tự mình giám sát những công việc chuẩn bị cho buổi tiệc.
Trước giờ nhà họ Thẩm luôn không thiếu tiền, nhưng nhà họ Thẩm khiêm tốn, nhiều năm như vậy cô chủ nhà họ Thẩm là ai vẫn là một câu hỏi chưa được giải đáp, vậy nên có thể nói đây là lần đầu tiên nhà họ Thẩm tổ chức buổi tiệc cỡ lớn như thế.
Yến tiệc lần này có không ít người muốn làm quen với ‘Thẩm Quốc Vinh, những người muốn bấu víu vào Tập đoàn Vạn Tượng đều đổ xổ tới.
Nhưng yến tiệc kiểu như vậy của nhà họ Thẩm cũng không phải ai muốn đến cũng được.
‘Thẩm Thanh Ngọc đã dặn dò Phó Ngọc Lam từ trước, tổng cộng có một nghìn thiếp mời, ngoài những nhà có quan hệ thân thiết với nhà họ Thẩm nhất định phải gửi thiếp mời, còn những nhà khác, Phó Ngọc Lam xem xét rồi gửi đi.
Việc “Xem xét” này Phó Ngọc Lam rất hiểu, dù sao trước khi cô ấy đi theo Thẩm Thanh Ngọc thì cũng đã làm thư ký ở bên cạnh Thẩm Quốc Vinh sáu bảy năm.