Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1837

Anh cẩn thận rút từng cây châm bạc ra.

Vô cùng chăm chú.

Mọi người xung quanh cũng nín thở nhìn anh.

Cứ thế mất khoảng 15 phút, châm bạc đã được rút ra gần hết, chỉ còn một cây châm bạc được cắm ở trên trán công chúa.

“Anna, thuốc đã chuẩn bị xong chưa?”, Lâm Chính hơi th ở dốc, trán còn lấm tấm mồ hôi, ngoảnh sang hỏi.

“Xong rồi đây thầy”, Anna vội đáp.

“Cho cô ấy uống đi”, Lâm Chính nói.

“À vâng…”

Anna chần chừ một lát rồi vẫn bước tới, cố gắng bón cho công chúa uống hết bát thuốc đen sì, tỏa ra mùi gay mũi kia.

“Hoàng tử!”.

Người ở bên cạnh vội vàng nhìn hoàng tử Birken, dường như muốn ông ta ra tay ngăn cản.

Nhưng vẻ mặt hoàng tử trầm ngâm, khàn giọng quát: “Chờ đã! Không được làm càn!”.

Bọn họ nghe thấy thế chỉ đành án binh bất động.

Anna tiếp tục bón thuốc.

“Khụ khụ khụ…”

Hình như công chúa Margarita bị sặc, lập tức ho khù khụ, nôn ra rất nhiều thuốc.

“Thầy…”, Anna cuống quýt gọi.

“Tiếp tục cho uống, đừng dừng lại”, Lâm Chính mặt không cảm xúc đáp.

Anna nghe thấy thế chỉ đành gật đầu, tiếp tục rót thuốc vào miệng công chúa.

Ừng ực…

Bát thuốc nhanh chóng được rót hết vào bụng công chúa Margarita.

Người bên cạnh vội đưa khăn tới.

Anna Emma khẽ lau cơ thể của công chúa Margarita, dọn dẹp chỗ thuốc bị nôn ra.

Không ít người cau mày vì thực sự không thể hiểu nổi đây là linh đan diệu dược gì mà có tác dụng đến vậy.

Thế nhưng Ramon lại không quan tâm đ ến điều đó.

Lâm Chính tiếp tục quan sát coi như xung quanh không có ai. Thời gian chầm chậm trôi qua, hai mươi phút không phải là dài. Ramon nhìn đồng hồ mỉm cười, nói: “Cậu Lâm, còn hai phút nữa! Sau hai phút mà không thể khiến công chúa Margarita tỉnh lại thì cậu thua rồi! Thời gian dành cho cậu không còn nhiều nữa đâu!”

“Hai phút sao? Tôi muốn dùng nó để rút cây châm ra, thời gian có lẽ là đủ nhỉ?”, Lâm Chính mỉm cười hỏi.

“Ừm?”, Ramon cau mày đưa mắt nhìn cây châm bạc giữa trán công chúa Margarita: “Cậu có ý gì?”

“Anh nhìn là biết thôi”.

Lâm Chính giơ tay lên, cầm vào cây châm ở giữa trán sau đó đầu ngón tay khẽ miết cây châm.

Sau hành động đó của anh, cây châm cũng dần dần xoay chuyển, và cũng bởi hành động này của anh mà công chúa cũng có sự thay đổi.

Hơi thở của công chúa đột nhiên gấp gáp hơn, miệng cũng dần hé ra, sắc mặt bắt đầu hồng hào trở lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK