Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2116

“Chạy KPI sao?”

Tô Nhu lạnh lùng nói: “Sao? Anh còn định làm biếng à? Được, em có thể để anh làm ở bộ phận đó, nhưng em nói anh biết, mỗi tháng mà không hoàn thành KPI thì phải quay về làm tiếp tân cho em”.

Lâm Chính nghe thấy vậy bèn cười khổ. Thôi bỏ đi. Dù sao đại hội cũng sắp bắt đầu rồi, tới khi đó tìm cách nói thẳng ra vậy. Lâm Chính cũng không muốn diễn kịch với cô nữa.

“Con gái đang bận à?”, lúc này, có tiếng bước chân vọng tới. Sau đó là Trương Tinh Vũ xách theo mấy túi quần áo bước vào.

Tô Nhu giật mình, vội vàng quay đi để Trương Tinh Vũ không thấy cô đang khóc.

Lâm Chính cũng chau mày. Anh không có ác cảm gì với Tô Nhu. Mặc dù bình thường cô khá khắt khe nhưng dù sao cô cũng chỉ vì muốn anh tiến bộ. Vậy nên khi anh gặp chuyện gì thì cô vẫn đứng ra giúp đỡ anh.

Mẹ cô – Trương Tinh Vũ thì khác. Bà ta không biết điều. Hơn nữa Lâm Chính cũng giữ đúng lời hứa 3 năm với mẹ mình rồi nên cũng không cần khách sáo nhiều với người phụ nữ này.

“Sao cậu lại tới đây?”, Trương Tinh Vũ vốn đang cười vui vẻ bước vào. Thế nhưng nhìn thấy Lâm Chính thì biểu cảm đó bèn chuyển sang sự chế nhạo.

“Mẹ, có chuyện gì không?”, Tô Nhu hỏi.

Việc kinh doanh đi vào ổn định, Tô Nhu đã thuê nhà bên ngoài cho Tô Quảng và Trương Tinh Vũ. Dù sao đây cũng là công ty, cả nhà ở sẽ không tiện. Tô Nhu đợi có thêm tiền thì sẽ mua hẳn nhà cho hai người họ.

“Con gái, mẹ tới thăm con mà. Nào tới đây, mình nói chuyện!”

Có vẻ như tâm trạng của Trương Tinh Vũ không tệ nên không so đo với Lâm Chính. Bà ta chỉ bước tới kéo tay Tô Nhu. Cả hai người đều biết, Trương Tinh Vũ chắc chắn là đã nhìn thấy video ở công viên Tân Hải nên mới vui mừng như vậy.

Dù sao thì sau khi chuyện này xuất hiện, Lâm Chính không còn là kẻ bị cắm sừng của Giang Thành nữa mà trở thành kẻ bị cắm sừng của cả nước. Đến cả những người bị cắm sừng trong giới giải trí cũng bị anh soán ngôi…

“Mẹ, có chuyện gì mẹ nói đi”, Tô Nhu thở dài.

“Cũng không có gì…Con gái! Mắt con sao thế? Con khóc đấy à? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”, Trương Tinh Vũ nhìn thấy hai mắt đỏ hoe của Tô Nhu thì khẽ tái mặt. Bà ta lập tức hỏi.

“Dạ không có gì, chẳng qua con vừa thái hành thôi”, Tô Nhu quay mặt đi, lạnh lẹ trả lời.

“Vậy sao?”

Trương Tinh Vũ liếc nhìn Lâm Chính bằng vẻ nghi ngờ. Bà ta khịt mũi, ngó lơ anh rồi quay qua cười với Tô Nhu: “Con gái, con nhìn thấy chưa? Thần y Lâm có ý tứ với con mà. Con cân nhắc xem!”

“Mẹ! Con biết ngay mẹ sẽ nói những lời này. Con vẫn giữ quan điểm đó, con đã có chồng, sẽ không cân nhắc đến việc gả cho người khác nữa đâu”, Tô Nhu khàn giọng.

“Con gái! Con sao thế? Tại sao cứ không chịu buông cái thằng vô dụng này ra? Hay là con còn đắn đo lời của ông nội? Mẹ nói cho con biết, ông cụ chẳng sống được mấy nữa đâu? Con sợ gì chứ? Huống hồ, chúng ta đã chẳng dây dưa gì với nhà họ Tô nữa rồi. Lời của người già, con cứ để ý làm gì?”, Trương Tinh Vũ tức giận nói.

“Mẹ! Sao mẹ lại nói thế? Dù nhà họ Tô đối xử bạc bẽo với chúng ta thì đó vẫn là ông bà nội con mà. Huống hồ, ông nội cũng không làm gì có lỗi cả. Sao mẹ lại rủa ông như vậy chứ?”, Tô Nhu cũng tức giận, giọng điệu của cô có phần nặng nề.

“Con…”, Trương Tinh Vũ đỏ mặt, tức run. Thế nhưng không ngờ lần này bà ta lại nhịn được.

“Mẹ không nói nhiều nữa. Mẹ nói bao lần cũng chỉ vì muốn tốt cho con. Mẹ không muốn con phải chịu khổ sở nữa, muốn con sống tốt mà. Tóm lại là kiểu gì cũng phải đưa ra cho mẹ một câu trả lời”, Trương Tinh Vũ trầm giọng.

“Câu trả lời gì ạ?”, Tô Nhu quay qua.

“Ly hôn với Lâm Chính”, Trương Tinh Vũ lớn tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK