Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3526

“Này này, vội gì chứ? Tôi còn chưa nói cho cậu biết là phải tiếp đón những ai cơ mà”, Trang Mặc Hổ chạy tới. Những người phía sau anh ta bật cười, để lộ vẻ chế nhạo.

Lâm Chính nhìn anh ta. Trang Mặc Hổ chỉ vào nhóm người ngồi ở vị trí trung tâm: “Nghe đây, cậu tới rót trà cho bọn họ đó. Phục vụ những người đó là được”.

“Ừm”, Lâm Chính nhìn về phía trước. Anh thấy những người đó mặc trường bào thêu hoa văn màu đỏ đậm, sắc mặt tái nhợt, hốc mắt hõm sâu, cơ thể toát ra khí tức tà ma, lạnh lẽo, hơn nữa sát khí còn tỏa ra rất nhiều từ cơ thể họ. Nhìn rõ ràng là không lương thiện gì.

“Đó là ai vậy?”, Lâm Chính hỏi.

“Cậu hỏi nhiều làm gì? Bảo đi thì đi đi? Sao? Lẽ nào cậu dám không làm?”, Trang Mặc Hổ hừ giọng.

“Có gì mà không dám. Tôi đi là được chứ gì. Có điều anh tới chỉ đạo tôi có lẽ không phải vì tôi không dám mà vì anh không dám chứ gì?”, Lâm Chính lắc đầu.

“Cậu nói cái gì?”, Trang Mặc Hổ tức giận. Anh ta còn định nói thêm gì đó nhưng người bên cạnh đã kéo tay: “A Hổ, đừng bị lừa. Thằng nhóc này cố ý khích tướng đấy. Nếu mà giờ anh qua đó thì khác gì là chịu thiệt?”

Trang Mặc Hổ nghe thấy vậy thì gật đầu: “Đúng, suýt nữa thì bị lừa”.

Lâm Chính lắc đầu. Anh mặc kệ bọn họ, cứ thế đi về phía những người kia. Những người này cũng đồng loạt quay qua nhìn Lâm Chính.

“Chào các vị. Các vị cứ tự nhiên”, Lâm Chính khách sáo nói.

Mấy người này chau mày nhưng không nói gì.

“Sao thế? Cậu ta cứ thế ngồi xuống à, không làm gì sao?”, Trang Mặc Hổ chau mày, lầm bầm.

“Đừng vội. Đám người đó đâu dễ phục vụ đâu. Đám đó tới từ thành phố Thanh Nguyên , trang chủ cử ba người đi tiếp đón họ mà kết quả đều bị đánh cho tan tác chim muông đấy. Suýt nữa thì mất mạng”, Trang Mặc Hổ mỉm cười.

“Cái gì? Bị trọng thương sao? Đều bị bọn họ tẩn à?”, người bên cạnh kinh ngạc.

“Chứ sao nữa? Bọn họ nào phải người lương thiện gì, cũng không phải người mà sơn trang Huyết Kiếm có thể gây sự. Anh nhìn xem, lát nữa thằng Tần Minh mà tiếp đón không chu đáo thì chắc chắn là bị đánh phế cho coi”, Trang Mặc Hổ cười đắc ý.

“Có kịch hay để xem rồi”, đám đông hào hứng, xoa tay hí hửng.

Quả nhiên, Lâm Chính không được yên bình cho lắm. Một người phụ nữ cầm ly trà lên uống rồi lập tức nhổ ra.

“Trà gì thế này? Có khác gì nước mưa không? Này, nhóc, nghe rõ không, trong vòng một phút đổi sang một ấm Long Tỉnh tới đây, nếu không tôi lột da cậu đấy”, người phụ nữ gào lên với Lâm Chính.

Thế nhưng Lâm Chính chỉ thản nhiên nhìn cô ta và lắc đầu: “Long Tỉnh không có, chỉ có loại này thôi. Nếu cô không thích thì tôi có thể đổi coca hoặc 7 up cho cô”.

“Cậu nói cái gì”

Cô gái đùng đùng nổ giận, đập mạnh xuống bàn: “Cậu đang bật lại tôi đấy à?”

Ngay khi cô gái hét lên thì những người khác cũng quay qua nhìn Lâm Chính. Quan khách cũng hướng về phía bọn họ.

“Anh Hổ mau tới xem, ha ha…có chuyện rồi”.

Trang Mặc Hổ nghe thấy vậy cũng bật cười. Tất cả đều vỗ tay xem kịch hay.

Lâm Chính quay qua nhìn cô và thản nhiên đáp lại: “Cô gái, nếu cô có gì không hài lòng hoặc có yêu cầu gì thì tôi có thể mời người phía bên nhánh chính tới tiếp đãi cô. Cô đợi xíu”.

Lâm Chính không muốn rắc rối nên quyết định tìm nhân viên chính của nhà họ Trang tới xử lý. Anh cũng nhận ra Trang Mặc Hổ muốn mượn dao giết người. Thế nhưng Lâm Chính càng làm vậy thì đám người kia càng không hài lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK