Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4406

“Đúng vậy, võ công của thần y Lâm nghe nói là xuất quỷ nhập thần, vô địch thiên hạ. Hầu như không có mấy y võ có thể vượt qua được cậu ta. Lần này không biết thần y Lâm sẽ thể hiện chiêu thức gì”.

“Ha ha, thần y Lâm là gì chứ. Chắc là anh chưa từng nghe nói về vị Lâm Cốc này của nhà họ Lâm đúng không?”

“Tôi biết vị đó hầu như ít khi lộ mặt trước đám đông…sao thế? Cũng lợi hại lắm à?”

“Xem ra anh thật sự không biết về chiến tích huy hoàng của Lâm Cốc rồi. Tôi nói cho anh nghe, thần y Lâm còn chưa ra đời thì Lâm Cốc đã nổi tiếng khắp nơi rồi. Ông ta có thực lực ưu việt, khi đó có rất nhiều lời khen ngợi có cánh dành cho ông ta”.

“Cái gì…Lâm Cốc lợi hại như vậy sao?”

“Chứ sao nữa? Vừa rồi anh nói thần y Lâm y võ vô song đúng không? Tôi nói cho anh biết, Lâm Cốc cũng giỏi y võ. Lâm Cốc lúc trước cũng được phong là vô địch thiên hạ. Chỉ có điều sau khi trở thành chưởng sự của nhà họ Lâm thì ông ta ít lộ mặt mà thôi. Không biết bây giờ thực lực của ông ta đã đạt tới mức độ nào rồi. Thần y Lâm đấu nhau với Lâm Cốc thì tôi thấy cậu ta sẽ chẳng khác gì đèn dầu sắp cạn hết”.

“Vậy buổi đấu ngày mày…chẳng phải là không còn gì thú vị sao?”

“Xem thần y Lâm đỡ được mấy chiêu vậy!”

Cả giới võ đạo Yên Kinh sôi lên sùng sục. Nhận được thông tin, không ít người vội vàng tới Yên Kinh ngay trong đêm vì muốn tận mắt chứng kiến trận chiến. Mới có vài tiếng đồng hồ mà vô số các cao thủ đã tập trung ở đây, vô cùng náo nhiệt. Sớm đã có người đợi cả ở trên đỉnh núi Yên Long.

Lâm Chính quay về khách sạn, định nghỉ ngơi một tối, chuẩn bị cho cuộc chiến ngày mai. Anh vừa tắm xong, định dặn dò Chiêm Nhất Đao vài chuyện rồi đi ngủ thì…

Cộc cộc…Có tiếng gõ cửa dồn dập vang lên. Lâm Chính khẽ giật mình, chạy ra mở thì đập ngay vào mặt anh là tiếng chỉ trích và chửi rủa.

“Cậu chán sống rồi à? Chạy tới Yên Kinh làm càn? Còn tìm cả Lâm Cốc. Cậu có biết Lâm Cốc là ai không? Cậu sống lâu quá nên thấy nhàm à?”

Lâm Chính đơ người, lúc bừng tỉnh lại thì mới phát hiện ra người đang chửi mình là Trịnh Nam Thiên.

“Trịnh Đại thống lĩnh? Sao ông lại tới đây?”, Lâm Chính bất ngờ.

“Xảy ra chuyện này tôi lại ở nhà được chắc. Rốt cuộc cậu đang nghĩ gì vậy?”, Trịnh Nam Thiên vừa tức vừa cuống cả lên.

Lâm Chính mỉm cười: “Trịnh Đại thống lĩnh đang lo lắng tôi không thắng được Lâm Cốc sao? Yên tâm, tôi đã tới Yên Kinh thì đương nhiên là có sự chuẩn bị. Cuộc chiến ngày mai tôi tự tin có thể thắng được Lâm Cốc”.

“Cậu…Cậu còn chưa hiểu ý của tôi à?”

“Ý của ông là gì?”

“Haizz…Tôi đành nói cho cậu vậy. Dù thực lực của cậu có hơn Lâm Cốc thì cậu cũng không thể thắng được ông ta”.

“Tại sao?”, Lâm Chính tò mò hỏi.

Trịnh Nam Thiên im lặng một lúc rồi lại thở dài: “Lâm Chính, cậu có biết cậu bị nhà họ Lâm gài bẫy không?”.

“Gài bẫy? Là sao cơ?”

“Mặc dù cậu cũng họ Lâm nhưng không phải người nhà họ Lâm, vì vậy cậu không hiểu về Lâm Cốc. Nhà họ Lâm là một thế gia y võ chắc cậu biết?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK