Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2781

Bà cụ Thái cúi đầu đồng nghĩa nhà họ Lưu cúi đầu.

Người nhà họ Lưu ngây ngốc nhìn cơ thể yếu ớt của bà cụ Thái và Lưu Đại Bưu vẫn còn nằm trên đất kêu la, lúc này mới tỉnh ngộ ra.

Kẻ ở rể này không vô năng như bọn họ tưởng tượng.

Bọn họ nên đối mặt với hiện thực rồi…

“Cậu Lâm, xin lỗi”.

“Đều là do chúng tôi không tốt”.

“Xin hãy tha lỗi cho chúng tôi…”.

Người nhà họ Lưu gian nan cất bước, tiến lên xin lỗi.

Lưu Mãn Yến cũng từ bỏ, cúi đầu với Lâm Chính.

Lưu Mãn San ngơ ngác nhìn cảnh này, trong lòng rối ren cảm xúc.

Nhưng dù gì bà ta cũng là người nhà họ Lưu, cộng thêm trước kia cũng đã nói những lời xúc phạm Lâm Chính, bèn tiến lên.

“Bác gái cả, bác thì không cần đâu”, Lâm Chính lên tiếng ngăn bà ta lại: “Nể tình Tô Dư, tôi sẽ không trách bác”.

Lưu Mãn San âm thầm siết chặt nắm đấm, không nói một câu.

Tô Dư nhìn Lâm Chính, cũng không lên tiếng.

“Được rồi, giải tán đi!”.

Lâm Chính đứng dậy, rời khỏi quán cà phê.

Lạc Thiên đi theo.

Tống Kinh bắt tay chuẩn bị lễ mừng công.

Lễ mừng công khôi phục khiến bên ngoài lại xôn xao.

Không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tống Kinh giải thích là sắp đến ngày Cá tháng Tư nên chỉ đùa với mọi người mà thôi.

Nhưng từ đây đến Cá tháng Tư vẫn còn hơn bốn tháng.

Lúc này mà lại đùa Cá tháng Tư?

Nhưng không ai có thể hỏi được điều gì từ Tống Kinh.

Lâm Chính không tham gia lễ mừng công, anh cảm thấy không cần thiết nữa.

Sau khi anh về đến công ty, Tô Dư gọi điện thoại đến.

“Lâm Chính, xin lỗi”, giọng nói của Tô Dư chứa đầy áy náy.

“Không cần xin lỗi, đây không phải lỗi của cô!”, Lâm Chính bình tĩnh nói: “Lát nữa tôi sẽ để người của Học viện Huyền Y Phái đến đưa thuốc cho bác của cô, thương tích của ông ta chỉ cần an tâm tĩnh dưỡng nửa năm là không sao nữa”.

“Xin lỗi… Xin lỗi…”.

Tô Dư lẩm bẩm, nước mắt lại rơi xuống.

Lâm Chính thở dài, cúp máy, nhưng vừa mới cúp chưa bao lâu thì một cuộc gọi khác lại gọi tới.

Nhìn qua thì thấy đó là số điện thoại của Tần Bách Tùng.

“Thầy! Thầy đang ở đâu? Thầy mau quay về Học viện Huyền Y Phái đi!”, giọng nói của Tần Bách Tùng vô cùng gấp gáp.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”, Lâm Chính lập tức hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK