Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4085

Thượng Thanh Cung…

Nhị tôn trưởng tối mắt bước vào trong, ra hiệu cho vài người đệ tử. Những người này lập tức lui ra ngoài.

“Lâm Chính, cậu vào đây”, Nhị tôn trưởng lên tiếng. Lâm Chính cùng ông bước vào trong Thượng Thanh Cung.

“Cởi áo ra, tôi tiến hành châm cứu cho cậu”, Nhị tôn trưởng lấy châm ra, đồng thời đệ tử mang một lượng lớn dược liệu vào tiến hành sắc thuốc trong Thượng Thanh Cung.

“Tại sao Nhị tôn trưởng lại muốn giải độc cho đệ tử vậy?”, Lâm Chính nghi ngờ hỏi.

“Tình hình hoạt độc trong người cậu rất tệ rồi. Tôi nghĩ chắc chắn là Ngũ tôn trưởng đã dùng cung cấp thuốc cho cậu một thời gian. Cậu đừng nói nhiều, mau cởi áo ra, tôi tạm thời khống chế hoạt độc cho cậu”, Nhị tôn trầm giọng.

“Nhị tôn trưởng, không cần đâu. Nếu không có dược liệu thì tất cả sẽ không có ích gì cả. Hà tất phải lãng phí như vậy?”, Lâm Chính lắc đầu.

“Cậu ngốc quá, đương nhiên tôi biết hoạt độc của cậu cần thần dược để chữa trị. Bản tôn cần thời gian, mà cậu thì chẳng cầm cự được bao lâu nữa. Nếu như tôi không châm cứu kiểm soát hoạt độc cho cậu thì dù tôi có tìm được thần dược cậu cũng sẽ biến thành một cái xác lạnh ngắt mà thôi”, Nhị tôn trưởng hừ giọng.

“Sống chết có số, Nhị tôn trưởng không cần phải làm vậy đâu”, Lâm Chính lắc đầu. Đương nhiên là anh không muốn để Nhị tôn trưởng chữa trị cho mình, vì anh đã kiểm soát được hoạt độc rồi. Hiện trạng trước đó mà Nhị tôn trưởng kiểm tra được từ cơ thể anh chỉ là do anh ngụy tạo ra mà thôi”.

“Bớt nói lại”.

Rõ ràng là Nhị tôn trưởng khá nóng tính, giờ làm gì có thời gian mà đi cãi nhau với Lâm Chính: “Cởi áo của cậu ấy ra”.

“Vâng sư phụ”, những người đệ tử xung quanh lao lên, người giữ tay người giữ chân lột áo Lâm Chính ra. Lâm Chính bất lực, đành phải thỏa hiệp để cho Nhị tôn trưởng châm cứu.

May mà trước khi ra khỏi cửa thì anh đã có sự chuẩn bị, đã sử dụng thuốc thế nên Nhị tôn trưởng châm cứu mới không nghi ngờ gì. Sau một hồi thì Nhị tôn trưởng cũng dừng lại.

“Về nghỉ ngơi đi”, Nhị tôn trưởng trầm giọng.

“Cảm ơn Nhị tôn trưởng”.

“Đừng nhiều lời nữa, sau này cậu là đệ tử của tôi. Hôm nay cậu đắc tội với cả Đại tôn trưởng rồi. Tôi nghĩ có lẽ cả ngũ cung thập điện ngoài tôi ra sẽ chẳng còn ai giúp cậu nữa đâu. Tôi tiếc nhân tài nên mới giữ lại cậu, hi vọng cậu sẽ không khiến tôi thất vọng. Tôi sẽ dốc toàn lực để giải độc cho cậu. Nhưng tôi hi vọng lời nói của Đại tôn trưởng là thật. Nếu tôi có thể cứu được cậu thì cậu sẽ trở thành trụ cột của thiên cung”, Nhị tôn trưởng đanh giọng.

Lâm Chính giật mình: “Nếu thiên cung không phụ để tử thì sao đệ tử có thể phụ thiên cung được. Thế nhưng có quá nhiều người khinh thường đệ tử”.

Nhị tôn trưởng im lặng nhìn anh. Không biết ông ta nghĩ gì. Một lúc lâu sau ông ta phất tay.

Lâm Chính chắp tay, quay người rời đi. Đợi anh đi khỏi thì những người đệ tử vội túm tụm lại.

“Nhị tôn trưởng, hà tất phải vì người này mà chống lại Đại tôn trưởng? Nếu như Đại tôn trưởng tức giận thì chúng ta sẽ không dễ sống đâu ạ”, có người lo lắng nói.

“Thiên cung Trường Sinh không phải chỉ do Đại tôn trưởng quyết định. Tôi làm như vậy là vì thiên cung. Sao ông ta có thể chống lại tôi được? Cung chủ là người thông minh, chắc chắn nhìn ra ai đúng ai sai”, Nhị tôn trưởng hừ giọng.

“Thế nhưng Nhị tôn trưởng…Lâm Chính có trong tay mười giọt Lạc Linh Huyết, nếu Đại tôn trưởng mà không có được thì chắc chắn sẽ khiến Lâm Chính phải chét. Chưa nói tới việc có thể cứu được anh ta hay không, đệ tử lo tôn trưởng khó mà bảo vệ được anh ta”, người đệ tử do dự.

Nhị tôn trưởng trầm giọng. Ông ta đi đi lại lại một lúc rồi lên tiếng: “Lâm Chính là đệ tử của tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK