Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2581

“Thực ra, cho dù bọn mày chia nhau ra chạy trốn, cũng không thoát khỏi nơi này được đâu”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Ý của thần y Lâm… là gì?”, gã râu quai nón hơi ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu nhìn Lâm Chính.

Mãi đến lúc này, hắn mới chú ý đến điều gì đó, tầm mắt vội vàng chuyển dời từ chỗ Lâm Chính nhìn khắp bốn phương tám hướng.

Lúc này hắn mới thấy từ khắp mọi hướng đều xuất hiện số lượng lớn bóng người.

Tất cả đều nhìn về phía này, dần dần tiến lại gần hơn.

“Người của Đông Hoàng Giáo ư?”

Gã râu quai nón thất thanh hô lên.

Hắn nhận ra cách ăn mặc của đám người này, đây chính là trang phục của người Đông Hoàng Giáo!

Hơn nữa nhìn những bộ trang phục này… hoàn toàn không giống đệ tử bình thường?

Nhóm người này là ai?

“Chuyện gì thế này? Sao người của Đông Hoàng Giáo lại ở đây?”

Sắc mặt của gã râu quai nón vô cùng tái nhợt.

Tình hình đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của hắn nữa.

Sở dĩ hắn không dám dẫn người vào trong núi tìm kiếm tung tích của Lâm Chính, chỉ dám canh gác ở ngoài núi, là bởi vì hắn không muốn dính líu gì tới người của Đông Hoàng Giáo, nhưng hắn không ngờ được rằng đám người này lại ra ngoài núi…

Nhưng đám người này xuất hiện cũng đúng lúc.

Đây là một thời cơ.

Đúng là thời cơ tốt để sống sót…

“Nếu có thể khiêu khích mối quan hệ giữa Đông Hoàng Giáo và thần y Lâm, để hai bên chém giết lẫn nhau thì nói không chừng hắn có thể thừa dịp hỗn loạn chạy trốn!”

Gã râu quai nón nghĩ đến đây, vội vàng nhìn thuộc hạ của mình, không ngừng nháy mắt với bọn họ.

Nhưng đúng lúc này, vô số người của Đông Hoàng Giáo từ các phía đột nhiên quỳ một chân với Lâm Chính, rối rít hô lớn: “Bái kiến giáo chủ!”

Âm thanh hùng hồn, vô cùng uy thế.

Đám người thế gia Nam Cung chết lặng.

“Bái kiến… giáo chủ ư?” gã râu quai nón ngây ngốc nhìn đám người Đông Hoàng Giáo, sau đó lại nhìn người bên mình, đầu óc rối bời không nghĩ được gì.

“Giáo chủ? Giáo chủ gì cơ?”

“Đông Hoàng Giáo các người có giáo chủ từ khi nào thế?”

“Các người đang quỳ với ai vậy? Rốt cuộc chuyện này là sao?”

Đám người thế gia Nam Cung không có cách nào chấp nhận được, đôi mắt trừng lớn, biểu cảm hơi điên cuồng.

Thật ra trong lòng rất nhiều người đều đã có đáp án.

Một đáp án khiến bọn họ không thể nào chấp nhận được.

Trong lòng họ không ngừng cầu nguyện, tuyệt đối không phải là đáp án mà họ nghĩ.

Nhưng thực tế đã cho họ một cú tát thẳng vào mặt.

“Đứng dậy cả đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK