Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không! Tôi không phải, tôi là người của nhà họ Lâm ở Yên Kinh!”, Lâm Chính nói: “Nhưng đó là trước kia, bây giờ không phải nữa rồi!”.

Lâm Tán hoàn toàn sững sờ.

Nhà họ Lâm ở Yên Kinh?

Đó cũng là người nhà họ Lâm!

Một kỳ tài khủng khiếp vô song như vậy lại đứng về phía đối lập với nhà họ Lâm?!

Rốt cuộc là sao?

Rốt cuộc đám vô dụng của nhà họ Lâm ở Yên Kinh đã làm gì?

Lâm Tán gào thét trong lòng.

Nhưng bây giờ có nói gì cũng vô dụng.


“Nhà họ Lâm ở Yên Kinh… có lỗi với cậu phải không…”.

Lâm Chính im lặng trong chốc lát, thản nhiên nói: “Bọn họ đã hại chết mẹ tôi, còn định giết tôi…”.

“Khốn nạn! Khốn nạn! Rốt cuộc đám vô dụng đó đã làm gì?”.

Lâm Tán nắm chặt lồ ng giam gào lên.

“Tôi không còn quan tâm bọn họ đã làm gì nữa, bây giờ tôi chỉ muốn bọn họ chết!”.

Lâm Chính hít sâu một hơi, cất giọng trầm khàn: “Nếu ông không phối hợp với tôi, ông… cũng phải chết!”.

Lâm Tán cảm thấy vô cùng rối rắm. Ông ta thấy mình sắp phát điên tới nơi rồi. Ông ta thật sự không thể hiểu cái đám người nhà họ Lâm ở Yên Kinh đã làm cái gì. Tại sao một thiên tài như vậy lại bị tuột mất khỏi nhà họ Lâm và đứng ở chiến tuyến đối lập chứ?

Lâm Anh Hùng mà đem ra so sánh với người này thì có lẽ cũng chẳng là gì. Tại sao lại như vậy? Tại sao?


Lâm Tán vò đầu bứt tai.

Lâm Chính nhìn ông ta bằng vẻ vô cảm và chờ đợi câu trả lời. Một lúc sau Lâm Tán lên tiếng: “Cậu tên là gì?”

“Chắc ông biết cái kết của việc biết tên tôi là gì đúng không?”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Sao cũng được. Tôi sẽ nói cho cậu những gì tôi biết. Nhưng đó chỉ là vì tôi muốn thay nhà họ Lâm bù đắp cho cậu. Tôi là người nhà họ Lâm, nên có chết cũng không phản bội họ được. Vì chuyện này, tôi đồng ý làm tôi đồ của nhà họ Lâm…Vì vậy sống hay chết tôi cũng không quan tâm lắm”.

Lâm Chính trầm giọng: “Tôi tên Lâm Chính”.

“Lâm Chính sao? Được được…”

Lâm Tán hít một hơi thật sâu, tiếp tục nói: “Thông tin mà tôi nói ra có thể nói là thông tin cơ mật nhất của nhà họ Lâm rồi. Gia chủ Lâm Thị gần đây cử 30 tiểu đội mạnh nhất tới hoang mạc Đại Tây, họ muốn tìm một món đồ”

“Đồ gì?”, Lâm Chính vội hỏi.

“Hồng Mông Huyền Thiết”, Lâm Chính trầm giọng.

“Hồng Mông Huyền Thiết? Đó là thứ gì vậy?”

“Theo như sách cổ thì đó là một miếng sắt thần, không lâu trước đây có người phát hiện ra có một động phủ, đó là nơi mà một cao thủ thời thượng cổ tu luyện. Người này bằng một cơ may nào đó đã phát hiện ra động phủ này và cũng đã tìm được một bức hình. Trên tấm hình có ghi chép về Hồng Mông Huyền Thiết. Nghe nói loại sắt này vô cùng khác thường, sở hữu thần lực vô song. Nếu có thể luyện nói thành binh khí thì sẽ chẳng khác gì sở hữu một thần binh. Nhà họ Lâm muốn có được thứ đó, luyện nó thành binh khí để có thể chiếm thế thượng phong ở đại hội. Hiện tại có không ít người biết về Hồng Mông Huyền Thiết, nhưng những người biết nó nằm ở hoang mạc Đại Tây thì không nhiều. Nhà họ Lâm có lẽ là gia tộc dầu tiên biết được”, Lâm Tán nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK