Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2242

“Tôi Nhu, cậu cũng tới đây à? Tốt quá, cậu mau đi khuyên người nhà cậu đi, anh ấy cố chấp ghê cơ”, Lạc Thiên vui mừng lắm, lập tức chạy tới kéo tay Tô Nhu.

“Người nhà mình? Ý cậu là Lâm Chính ấy hả? Cậu muốn mình khuyên gì?”, Tô Nhu tò mò hỏi.

“Ợ…điều này…mình nhờ cậu khuyên anh ấy hôm nay đừng đi làm nữa, tạm thời y quán đóng cửa rồi”, Lạc Thiên bừng tỉnh, vội cười ha ha lấp li3m.

“Vậy sao? Thế nhưng Lâm Chính đi ra ngoài từ sáng rồi. Được…lát nữa mình sẽ nhắn tin cho anh ấy”, Tô Nhu nói.

“Ờm…”, Lạc Thiên gật đầu.

Lúc này tiếng hô hào vang lên: “Sắp 10 giờ rồi. Thần y Lâm đâu rồi nhỉ?”

“Không phải là cậu ấy sẽ khám bệnh cho chúng ta sao?”

“Tôi còn hi vọng cậu ấy có thể chữa khỏi cho tôi cơ”.

“Tôi thấy đúng là giả tạo. Cậu ta làm gì biết y thuật, trước giờ toàn lừa chúng ta mà thôi”.

“Cậu ta là một kẻ lừa đảo”.

“Đúng vậy. Dương Hoa cũng là một tập đoàn hút máu người. Mọi người phải cảnh giác cao độ vào”, những lời ác ý cũng vang lên giữa đám đông. Lúc đầu chỉ có một vài câu, sau đó là càng lúc càng nhiều người lên tiếng.

Lạc Thiên tức run. Cô lập tức hét lên với những người đang chửi rủa thần y Lâm: “Theo như các người nói thì màn đối quyết lúc trước giữa thần y Lâm và y vương Hàn Thành cũng là giả à? Y vương Hàn Thành cũng chẳng biết quái gì về y thuật và tất cả đều là lừa gạt chắc?”

Dứt lời, có không ít người quay qua nhìn Lạc Thiên. Có người lườm cô, khẽ hừ giọng: “Cô nhóc, màn đối quyết giữa thần y Lâm và y vương Hàn Thành diễn ra mà không hề có truyền thông phát trực tiếp. Mọi người đều không thấy gì cả. Ai biết được là cậu ta sử dụng thủ đoạn gì chứ. Cậu ta lừa y vương Hàn Thành cũng không biết chừng đấy”.

“Vậy việc thần y Lâm phát trực tiếp chữa bệnh cho công chúa nước Y cũng là giả hả?”, Lạc Thiên chất vấn.

“Chuyện…chuyện này…Chúng tôi có mặt ở đó đâu, có khi như vậy cũng nên…”, người kia đuối lý nhưng vẫn cãi cùn.

“Tôi thấy rõ ràng các người muốn hủy hoại thanh danh của thần y Lâm thì có”, Lạc Thiên chửi đổng lên.

“Đúng vậy. Các người kiếm cớ mà. Nếu các người thấy y thuật của thần y Lâm là giả thì đưa chứng cứ ra”.

“Y thuật của thần y Lâm chắc chắn là không có vấn đề gì. Các người mà nghi ngờ thì cứ lấy chứng cứ ra nói chuyện”.

“Đúng vậy!”

“Tôi thấy mấy người cố tình đến để vu oan cho thần y Lâm thì có”.

Cả đám người chỉ trích người vừa chửi thần y Lâm. Người này tái mặt, hừ giọng: “Mọi người cảm thấy y thuật của thần y Lâm không có vấn đề gì thì tại sao có người lại phải nhập viện sau khi dùng thuốc của cậu ta chứ? Ai có thể giải thích được chuyện này?”

“Điều này…”, đám đông á khẩu.

“Tôi thừa nhận, đúng là thần y Lâm có chút y thuật, thế nhưng có thể y thuật của cậu ta không lợi hại như mọi người nghĩ đâu. Chẳng qua mọi người thần thánh hóa cậu ta lên quá mà thôi”, người này nói tiếp.

“Thần thánh hóa sao? Bệnh của người nhà tôi được chữa khỏi nhờ thuốc của thần y Lâm, sao có thể gọi là thần thánh hóa được?”

“Nhưng cũng có bệnh mà thần y Lâm không chữa khỏi được mà?”

“Nhóc thối. Cậu ở đây làm cái đếch gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK