Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lâm Chính, anh đang ở đâu?”.

“Anh hả? Anh… đang ở ngoài đi dạo, sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”, Lâm Chính hơi tò mò hỏi.

“Em vừa ghi lời khai với cảnh sát xong…”, Tô Nhu run rẩy.

“Ghi lời khai? Chuyện gì thế?”, Lâm Chính vội hỏi.

Tô Nhu lại im lặng một lúc rồi run rẩy nói: “Cùng Châu Phái không còn nữa rồi…”.

“Cái gì?”, Lâm Chính sửng sốt.

“Vừa rồi cảnh sát tìm em, nói với em rằng Cùng Châu Phái bị diệt môn rồi! Toàn bộ hơn ba nghìn người đều bị giết! Chưởng môn và Đại trưởng lão Cùng Châu Phái đều chết thảm… Cảnh sát nghĩ chuyện này có liên quan đến em nên đã triệu tập em… Cùng Châu Phái không còn nữa rồi…”, Tô Nhu hơi suy sụp.

Lâm Chính nghe vậy rất ngạc nhiên.


Cùng Châu Phái đột nhiên bị người ta diệt môn…

“Lâm Chính, anh nói xem Cùng Châu Phái bị diệt môn có phải do nhà họ Trình gì đó không? Nếu nhà họ Trình vì chuyện này mà trút giận sang Cùng Châu Phái, hoặc vì miếng đất Thanh Lam Hoa đó, bọn họ có tìm đến em không?”, Tô Nhu sợ vô cùng.

Lâm Chính vội vàng an ủi: “Tiểu Nhu, em đừng lo, chắc chắn không liên quan đến nhà họ Trình! Trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, nhà họ Trình muốn lặng lẽ diệt Cùng Châu Phái là không thể, bọn họ vẫn chưa có khả năng lớn đến mức đó. Do đó, Cùng Châu Phái bị diệt chắc chắn là vì nguyên nhân khác. Một môn phái lớn như vậy chắc chắn có không ít kẻ thù, nên em cũng đừng lo lắng quá. Hơn nữa, đây là Giang Thành, Giang Thành là nơi như thế nào? Đây là địa bàn của thần y Lâm, ai dám làm tàng ở đây chứ?”.

Nghe vậy, Tô Nhu mới dễ chịu hơn một chút, nhưng cô vẫn không yên tâm, thận trọng hỏi: “Vậy rốt cuộc ai đã làm chuyện này?”.

“Tiểu Nhu, em đừng lo lắng, giao chuyện này cho cảnh sát đi. Còn mảnh đất trồng Thanh Lam Hoa, anh khuyên em trước khi chuyện này xử lý xong tạm thời đừng khai thác nó, tránh xảy ra chuyện không hay”.

“Ừm… tôi biết rồi”.

Hai người lại nói chuyện mấy câu, đợi tâm trạng Tô Nhu bình tĩnh lại, Lâm Chính mới cúp máy.

Theo Lâm Chính thấy, chuyện này rất có vấn đề.


Anh vừa đi, cậu Trình kia vừa chết, Cùng Châu Phái đã bị diệt môn.

Sợ rằng dù không phải người nhà họ Trình làm thì cũng là người có liên quan đến nhà họ Trình.

“Mình vẫn phải tìm người điều tra xem”.

Lâm Chính suy nghĩ trong lòng.

Đúng lúc này lại có một cuộc điện thoại gọi vào số Lâm Chính, là Mã Hải.

“Chủ tịch Lâm, cậu mau đến công ty đi, xảy ra chuyện lạ rồi! Có người tự xưng là đồ đệ của Thần Hỏa Tôn Giả đến đưa thư, nói là cậu phải làm theo như nội dung trong thư, nếu không Dương Hoa sẽ mãi mãi không thể gượng dậy, cậu… cũng sẽ chết không toàn thây!”, Mã Hải do dự một lúc rồi nói.

“Thư? Thư gì?”, Lâm Chính ngạc nhiên, hỏi.

“Là một bức thư yêu cầu cậu đi tạ tội…”, Mã Hải im lặng trong chốc lát.

Lâm Chính không hiểu ra sao, lập tức chạy đến công ty Dương Hoa.

Vừa vào văn phòng, Mã Hải đã đưa thư cho anh xem.

Lâm Chính xem qua một lượt, nhíu mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK