Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4133

Nhưng… trong phòng không có ai, không ai trả lời.

“Anh Lâm! Anh đang ở đâu?”.

Thu Phiến lại hét lên, đồng thời tìm kiếm xung quanh.

Nhưng trong phòng chỉ có chừng đó, sao có thể giấu được một người sống sờ sờ?

“Sao lại không thấy đâu nữa?”.

Thu Phiến vô cùng hoang mang.

Cô ấy tận mắt nhìn thấy Lâm Chính vào phòng.

Chẳng lẽ nhân lúc cô ấy không chú ý, Lâm Chính đã lén rời đi?

“Thu Phiến sư muội, Lâm sư đệ đâu? Cậu ta đang ở trong đó sao?”.

Lý sư huynh ở bên ngoài hơi mất kiên nhẫn, vừa đi về phía này vừa hô lên.

Thu Phiến kinh ngạc, nghĩ tới lời dặn của Lâm Chính lúc trước, vội nói: “Lý sư huynh, anh đừng qua đây!”.

Bên ngoài Lý sư huynh đang đi đến gần lập tức sững sờ, bước chân dừng lại, ngạc nhiên nói: “Vì sao lại bảo tôi đừng qua đó?”.

Thu Phiến cũng ngạc nhiên, ngập ngừng một lúc mới lắp bắp nói: “Vì… Vì anh Lâm không có ở đây… Anh có đến cũng vô dụng…”.

“Cậu ta chạy đi đâu rồi?”, Lý sư huynh ngạc nhiên hỏi.

“Tôi… Tôi cũng không biết… không biết anh ấy chạy đi đâu”.

Thu Phiến vội lùi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, nói với Lý sư huynh ở không xa, sợ anh ta nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị trong phòng sẽ khó mà giải thích.

“Không biết đi đâu?”.

Lý sư huynh nhíu mày, sắc mặt khó coi: “Đây là đang làm gì? Lâm Chính lại chơi trò biến mất? Cậu ta to gan thật, đang trốn sư phụ hay sao? Sư phụ tìm thế nào cũng không tìm được cậu ta. Chuyện này là sao? Tên đó có đặt sư phụ của chúng tôi ở trong mắt không?”.

Nói đến đó, Lý sư huynh đã vô cùng tức giận.

“Không không, Lý sư huynh, anh Lâm không có ý đó đâu, anh đừng hiểu lầm… Anh ấy chỉ là… chỉ là…”, Thu Phiến lắp bắp, nhưng thực sự không nghĩ ra được lý do nào hợp lý.

“Bớt nhiều lời, nếu Lâm Chính đã ngạo mạn như vậy thì tôi sẽ bẩm báo sự thật cho sư tôn là được!”.

Lý sư huynh tức giận nói, quay đầu đi.

“Lý sư huynh, đợi đã! Lý sư huynh!”.

Thu Phiến vội gọi.

Nhưng… anh ta hoàn toàn không quan tâm.

Nhìn bóng lưng Lý sư huynh đi xa, Thu Phiến sốt ruột đến mức liên tục giậm chân.

Cô ấy vội vàng chạy vào phòng lần nữa.

Nhưng nhìn quanh thậm chí bò xuống dưới giường xem, nhưng cũng không tìm được chút dấu vết nào của Lâm Chính.

“Anh Lâm, rốt cuộc anh trốn đi đâu rồi?”.

Thu Phiến hơi tuyệt vọng.

Cùng lúc đó, Lý sư huynh tức giận chạy về Thượng Thanh Cung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK