Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3816

Người phán quyết Thiên Khải dẫn đầu bình thản nhìn người mới đến, lên tiếng: “Cậu có biết mình đang làm gì không?”.

“Biết, tôi đang giải quyết một số việc riêng”, Lâm Chính đi tới trước nhà tranh, rít một hơi thuốc rồi bình tĩnh đáp.

“Thiên Khải đại nhân! Giết… cậu ta giết hết rồi! Thần y Lâm giết hết rồi!”, Phong phó bang chủ gào lên: “Thần y Lâm giết hết người của bang Hắc Sa chúng tôi rồi! Thang bang chủ… Thang bang chủ cũng bị cậu ta giết! Thiên Khải đại nhân! Xin hãy lấy lại công bằng cho chúng tôi! Xin hãy lấy lại công bằng cho bang Hắc Sa chúng tôi!”.

Bầu trời đêm vọng lại giọng nói hoảng sợ của Phong phó bang chủ.

“Thang Hắc Sa bị giết rồi?”.

Người phán quyết Thiên Khải dẫn đầu lập tức nhìn về phía Lâm Chính, mặt không cảm xúc nói: “Thần y Lâm, hôm qua chúng tôi đã tuyên bố tội trạng với cậu, cảnh cáo cậu không được lạm sát người vô tội, những hành động này của cậu đã làm trái quy tắc của đại hội. Tại sao bây giờ cậu còn được nước lấn tới, giết hại Thang Hắc Sa? Cậu đang coi thường đội phán quyết Thiên Khải chúng tôi, coi thường đại hội sao? Hay là… cậu cố ý thách thức chúng tôi?”.

“Các vị Thiên Khải đại nhân, tôi phải làm rõ một điều, tôi ra tay không phải là vì lợi ích, mà thuần túy vì bang Hắc Sa luôn khiêu khích tôi, tôi chỉ phản kích mà thôi. Lẽ nào việc này cũng không được phép sao?”, Lâm Chính bình tĩnh nhìn người phán quyết Thiên Khải, chậm rãi nói.

Không còn sự lo lắng và căng thẳng như lần gặp đầu tiên.

Có chăng chỉ là sự lạnh lùng.

“Thần y Lâm, nếu vậy thì mời cậu đưa ra chứng cứ, nếu đúng là bang Hắc Sa chủ động chọc tới cậu, cậu muốn giết thế nào thì tùy, chúng tôi tuyệt đối không nhúng tay vào”, người phán quyết Thiên Khải nói.

“Tôi không có chứng cứ”.

“Cho dù chỉ là một video, một nhân chứng là đủ, cho dù không có thì một chứng cứ nghi ngờ cũng được. Chỉ cần cậu cung cấp được những thứ này, thì chúng tôi sẽ điều tra, trả lại sự trong sạch cho cậu. Nhưng nếu cậu không đưa ra được chứng cứ, thì chúng tôi chỉ đành tin bang Hắc Sa”, người phán quyết Thiên Khải nói.

Giữa hai thế lực lớn có mâu thuẫn, ai là người ra tay trước thì thực sự quá dễ dàng. Nếu Lâm Chính không đưa ra được chứng cứ, thì chỉ có thể cho thấy là anh chột dạ, nói dối, gây chuyện thị phi.

“Thần y Lâm, nếu cậu không đưa ra chứng cứ, thì chúng tôi chỉ có thể nhận định là cậu vu oan cho bang Hắc Sa, làm trái quy tắc của chúng tôi, thách thức đội phán quyết Thiên Khải. Theo quy định của đại hội, chúng tôi chỉ có thể bắt cậu!”, người phán quyết Thiên Khải lạnh lùng nói.

Hắn vừa dứt lời, 13 người phán quyết đã bao vây Lâm Chính, chuẩn bị ra tay bắt anh.

Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính bỗng quát.

“Khoan đã!”.

“Nếu thần y Lâm còn bất cứ câu hỏi gì thì hãy đến Tài Quyết Đường rồi tính. Hành động hiện giờ của cậu mang tính chất cực kỳ nghiêm trọng, phải áp giải đến Tài Quyết Đường. Đến lúc đó, mọi tội danh của cậu sẽ do Tài Quyết Đường thẩm tra xét xử”, người phán quyết Thiên Khải lắc đầu đáp.

“Có thể để tôi nói nốt không?”, Lâm Chính nói.

“Ồ?”, người phán quyết Thiên Khải dẫn đầu nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu: “Cậu muốn nói gì thì hãy nói đi”.

“Tôi cũng không muốn nói gì khác, chỉ hỏi các vị Thiên Khải đại nhân một câu. Dựa vào đâu mà quy tắc đại hội của các anh… lại trói buộc tôi?”, Lâm Chính nhìn bọn họ chằm chằm, quát hỏi.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Mười ba người phán quyết Thiên Khải cũng khựng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK