Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2860

Nhưng lúc này cô ấy đầu váng mắt hoa, ngồi dậy cũng vô cùng khó khăn.

“Cô chủ, mời cô tiếp tục, nếu để bà chủ phát hiện, thì chúng tôi sẽ gặp họa mất, cô đừng làm khó chúng tôi nữa”, một người trong số họ lạnh lùng nói.

Nhan Khả Nhi khẽ cắn răng, trong đầu lóe lên đủ các suy nghĩ.

Đúng lúc này, lại có mấy người chạy vào phần mộ sau núi.

Một trong số đó là một cô gái trẻ, cắt tóc ngắn, trang điểm đậm, lớn tiếng hét lên.

“Nhan Khả Nhi đâu rồi?”.

Hai người kia sửng sốt, vội vàng nhìn về phía cô gái kia, kêu lên thất thanh.

“Cô Tuệ!”.

Nhan Khả Nhi không khỏi biến sắc.

“Nhan Khả Nhi đâu? Con khốn đó đâu?”, cô gái trẻ được gọi là cô Tuệ tức giận chạy tới, ánh mắt tức giận nhìn chòng chọc vào Nhan Khả Nhi.

“Con khốn này! Cô còn mặt mũi về đây à?”.

Cô Tuệ xông tới, cào cấu Nhan Khả Nhi.

Nhan Khả Nhi vội vàng cản lại.

“Cô còn dám phản kháng? Người đâu, giữ chặt tay chân cô ta cho tôi!”.

“Cô… cô muốn làm gì?”, Nhan Khả Nhi cắn răng, tức giận hỏi.

“Nếu không phải vì cô thì anh họ và cậu họ tôi sẽ chết sao? Tất cả là do cô giở trò! Tôi nhất định phải cho cô một bài học!”.

Cô Tuệ chửi bới, nhặt một cục đá ở bên cạnh lên đập vào đầu Nhan Khả Nhi.

Nhan Khả Nhi giật nảy mình, vội vàng muốn tránh.

Hai người đứng bên cạnh cũng tái mặt, vội vàng ngăn cản.

Cô Tuệ này điên thật rồi, còn định giết cả Nhan Khả Nhi.

Nhưng cũng may Nhan Khả Nhi né kịp, đầu tránh được cục đá kia, nhưng phần lưng thì lại trúng đòn.

Bốp.

Âm thanh nặng nề vang lên.

“Hự…”

Nhan Khả Nhi đau đến mức nhăn mặt, suýt nữa thì ngã lăn ra đất.

“Cũng lì đòn gớm nhỉ! Hừ, để tôi xem cô có thể lì đòn đến mức nào”, cô Tuệ tức giận quát, lại nhặt một cục đá dưới đất lên ném vào người Nhan Khả Nhi.

Nhan Khả Nhi đâu phải người dễ bị bắt nạt? Bà mẹ kế trước đó thì cô ấy không dám lỗ m ãng, nhưng lần này là bằng vai phải lứa, tại sao cô ấy phải đứng im chịu trận chứ?

Thế là, không chờ cô Tuệ ném cục đá tới, Nhan Khả Nhi đã nhặt một cục đá khác lên, ném vào người cô ta.

Bốp!

Cô Tuệ không kịp phòng bị, bị đánh trúng trán.

“A!”.

Cô ta hét lên chói tai, loạng choạng lùi lại, ngã ngồi xuống đất, trán sưng lên một cục, nhìn đã thấy đau.

“Cô chủ, cô không sao chứ?”.

“Cô chủ!”.

“Cô thế nào rồi?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK