Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2396

Sắp đến gần rồi.

Không!

Nam Cung Phi Dương sợ vỡ mật!

Ông ta biết rất rõ hậu quả khi bị Lâm Chính bắt được.

Bốp!

Đúng lúc Nam Cung Phi Dương đang sợ hãi, một cái chân bỗng đạp mạnh vào lưng ông ta.

Nam Cung Phi Dương bay đi, va mạnh vào mấy cây đại thụ ở trong vườn hoa.

Mấy cây đại thụ to lớn kia đều bị gãy ngang, Nam Cung Phi Dương còn đụng đổ bức tường của vườn hoa rồi mới dừng lại được.

Cả vườn hoa trở nên bừa bộn.

Hự…

Nam Cung Phi Dương khó khăn đứng dậy, trong miệng không ngừng hộc ra máu tươi.

Ông có thể cảm nhận được mình đã bị gãy ít nhất ba cái xương.

Đã không thể đứng dậy nổi nữa.

Ông ta mở to hai mắt, nhìn người đang chậm rãi bước tới.

“Thần y Lâm! Dừng tay! Dừng tay! Xin cậu hãy tha cho tôi, tôi có thể cho cậu lợi ích mà cậu không ngờ tới!”, Nam Cung Phi Dương run rẩy gào lên.

“Nhưng bây giờ tôi chỉ muốn mạng của ông”.

Sắc mặt Lâm Chính lạnh tanh đáp.

“Rốt cuộc cậu giết tôi để xả giận gì chứ? Với y thuật của cậu, thì vết thương của cô Tô Nhu chỉ là chuyện nhỏ, cậu có thể nhanh chóng giúp cô ấy lành lặn khỏe mạnh, không tổn thương một sợi tóc, tại sao cậu còn… còn muốn trút giận lên thế gia Nam Cung chúng tôi chứ?”, Nam Cung Phi Dương run rẩy kêu lên, đồng thời không ngừng suy nghĩ cách đối phó.

Nhưng đúng lúc này, khóe mắt ông ta liếc thấy chiếc điện thoại bị rơi khỏi túi quần ở bên cạnh.

Hình như nút bấm của điện thoại bị chạm vào, màn hình sáng lên.

Trên màn hình hiển thị tín hiệu!

Có tín hiệu?

Khu vực này… không bị thần y Lâm làm nhiễu tín hiệu sao?

Nam Cung Phi Dương mừng rỡ, cơ thể hơi nhúc nhích, nhanh chóng giấu điện thoại ra đằng sau.

Nhưng hành động đơn giản như vậy lại động đến vết thương, khiến ông ta đau đến ngừng thở.

Lúc này, thần y Lâm quá mạnh!

Chỉ một đòn đã khiến Nam Cung Phi Dương mất hẳn sức chiến đấu.

Thần y Lâm như vậy không phải là người mà ông ta có thể đối phó, bây giờ chỉ còn cách cầu cứu gia chủ, xin gia chủ phái người đến đây chi viện.

Nam Cung Phi Dương lặng lẽ ấn số điện thoại của gia chủ, đồng thời cũng hét lên.

“Thần y Lâm, cậu muốn gì tôi cũng có thể đáp ứng, cậu muốn làm gì tôi cũng sẽ dốc hết sức để giúp cậu. Chỉ cần cậu không giết tôi, cậu muốn tôi làm trâu làm ngựa cũng được! Cầu xin cậu hãy tha mạng cho tôi! Xin cậu hãy tha mạng cho tôi!”.

Ông ta lớn tiếng kêu gào, không ngừng xin tha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK