Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn Lâm Chính và Thần Hỏa Thánh Nữ dùng thân phận là người của Thương Minh để đến Lưu Viêm Trũng.

Nếu dùng thân phận của những thế lực nhỏ vô danh, thì rất có khả năng sẽ bị giết người cướp của, dù sao khu vực của Lưu Viêm Trũng cũng cực kỳ hẻo lánh, về cơ bản không có người ở.

Giết người cướp của ở nơi như vậy dễ chẳng khác nào ăn kẹo.

“Cậu Lâm, người này là…”, Dịch Tiên Thiên khó hiểu nhìn Thần Hỏa Thánh Nữ, dè dặt hỏi.

“Đây là bạn tôi, lần này sẽ cùng tôi tới Lưu Viêm Trũng”.

“Hóa ra là vậy, thế thì chúng ta sẽ đi cùng nhau, vừa khéo chiếc xe thuộc hạ sắp xếp cũng đủ rộng rãi. À đúng rồi, thuộc hạ còn một chuyện muốn báo cáo”.

“Chuyện gì?”.

“Ừm… Cậu Lâm, chuyến đi đến Lưu Viêm Trũng, tốt nhất chúng ta cứ dùng thân phận không liên quan đứng xem thôi, đừng nhúng tay vào việc tranh giành. Nghe nói trong Lưu Viêm Trũng nguy hiểm trùng trùng, hai ông lão canh giữ ở Lưu Viêm Trũng có thực lực rất mạnh. Ngoài ra còn có không ít thế lực lớn cũng phái người đến đây. Nếu chúng ta cũng nhảy vào tranh giành thì sẽ lành ít dữ nhiều”, Dịch Tiên Thiên dè dặt nói.

Thương Minh có mạng lưới tin tức nhanh nhạy, chắc chắn những gì Dịch Tiên Thiên nắm được cũng là thông tin hàng đầu trong nước.


Lâm Chính trầm ngâm một lúc, lặng lẽ gật đầu: “Tôi nhớ rồi, tới lúc đó… tùy cơ hành sự”.

Dịch Tiên Thiên gật đầu, rồi đưa hai người lên xe, lái thẳng đến sân bay.

Máy bay bay khoảng ba tiếng, đến tận biên giới Long Quốc mới hạ cánh.

Sau khi xuống máy bay đã có xe riêng chờ sẵn mọi người ở sân bay.

Sau đó xe lại xuất phát về phía biên giới.

Lúc gần đến nơi, Lâm Chính mới phát hiện, Lưu Viêm Trũng này đã vượt khỏi biên giới Long Quốc.

“Lưu Viêm Trũng này ở ngoài lãnh thổ nước ta sao?”.

Lâm Chính vô cùng kinh ngạc.


“Thực ra bên ngoài lãnh thổ có rất nhiều hang động đại năng, dù sao biên cương của Long Quốc cổ cũng không thống nhất, lại thêm các bậc đại năng thường hay gây chuyện. Ví dụ như những đại năng dây vào kẻ thù mà muốn yên tâm tu luyện, thì phải ẩn náu ở ngoài lãnh thổ. Rất nhiều đại năng cũng vì vậy mà viên tịch ở bên ngoài”, Thần Hỏa Thánh Nữ giải thích.

Lâm Chính bừng hiểu ra, khẽ gật đầu.

Sau khi vượt qua biên giới, xe lái về phía Tây Bắc khoảng hai tiếng nữa mới dừng lại.

Lâm Chính nheo mắt, là đầu một dãy núi.

“Cậu Lâm, tiếp theo phải đi bộ thôi”, Dịch Tiên Thiên nhỏ giọng nói: “Trong dãy núi không tiện đi xe, hơn nữa đi xe mục tiêu quá lớn, dễ bị người ta phát hiện ra. Cho dù chúng ta giơ cờ của Thương Minh thì cũng khó tránh có người liều mạng!”.

“Vậy thì đi bộ đi”, Lâm Chính nói.

Dịch Tiên Thiên gật đầu, rồi phất tay lên.

Lập tức có mấy người của Thương Minh giơ một ngọn cờ lớn lên, trên cờ là ký hiệu của Thương Minh.

Sau đó mọi người xếp thành hàng, rồng rắn đi vào sâu trong núi.

Đi mãi, đi mãi, Lâm Chính bỗng phát hiện nhiệt độ của dãy núi này đang dần tăng lên.

Lúc đầu nhiệt độ dưới chân chỉ hơn 20 độ, đi không đến nửa tiếng đã lên đến gần 40 độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK