Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2909

“Hóa ra là vậy… Nhưng hình như vừa nãy Tiêu Hồng và đám trưởng lão Thương Miểu đi tìm Nhị trưởng lão, kết quả… thế nào rồi?”, Nhan Khả Nhi lại hỏi.

“Vương Kiều thua Tiêu Hồng, nếu không phải trưởng thôn đến kịp, thì e là Vương Kiều mất mạng rồi”, Tần Hoán nhìn Nhan Khả Nhi, mặt không cảm xúc đáp.

“Cái gì?”.

Nhan Khả Nhi kinh ngạc.

Chắc là cô ấy không ngờ Lâm Chính lại mạnh tay như vậy.

Nhưng đánh bại Vương Kiều… thì sao chứ?

Như vậy thì chẳng phải người bên phía Vương Kiều sẽ kiêng dè thực lực của Lâm Chính mà không dám ra tay sao? Ngược lại sẽ không đạt được mục đích thêm dầu vào lửa, không thể khiến trưởng lão hai bên xảy ra tranh chấp được.

Chắc chắn Lâm Chính còn lý do khác.

Chắc chắn là vậy.

Nhan Khả Nhi nhíu chặt mày, bắt đầu suy tư.

Một lát sau, sắc mặt cô ấy trắng bệch, bỗng hiểu ra gì đó.

“A!”, suy nghĩ đáng sợ kia khiến cô ấy hét lên một tiếng.

“Cô chủ, cô sao vậy?”.

Tần Hoán biến sắc, vội quát hỏi.

“Tôi… tôi thấy khó chịu, tim tôi đau quá”.

Nhan Khả Nhi kêu lên đau đớn, không ngừng lùi lại, sau đó ngã ngồi xuống đất, không đứng dậy nổi.

“Cô chủ, cô không sao chứ? Người đâu! Người đâu mau đến đây!”.

Tần Hoán cuống quýt kêu lên.

Trong một căn phòng yên tĩnh.

Lâm Chính cất túi châm đi, mặt đầy mồ hôi, mỉm cười nói với người ở phía sau: “Trưởng thôn, các vị nguyên lão, độc trên người ông Trọng Mộc đã được giải, ông ta không cần phải lo lắng về tính mạng nữa”.

“Thật sao?”.

“Tốt quá”.

Những người của thôn Dược Vương đang có mặt đều vô cùng kích động.

“Không ngờ Phi Hoa Thần Châm lại thần kỳ như vậy, giải được cả kỳ độc như thế này! Thật là lợi hại!”.

“Dù sao cũng là châm pháp do tổ tiên chúng ta để lại, sao có thể tầm thường được chứ?”.

“Nói cho cùng cũng là đệ tử Tiêu Hồng thiên tư trác tuyệt, chúng ta không lĩnh hội được, nhưng cậu ta lại lĩnh hội được, có thể thấy thiên phú của cậu ta hơn hẳn người thường”.

“Đúng vậy”.

Mọi người khen không dứt miệng.

“Trưởng thôn, nhân tài như Tiêu Hồng phải bồi dưỡng tử tế. Ngày nào đó chắc chắn sẽ trở thành lực lượng trung kiên của thôn Dược Vương ta”, một nguyên lão vội bước tới, nói với Nhan Tam Khai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK