Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Nhu càng nghĩ càng tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng khó chịu.

“Tiểu Nhu, em làm sao thế?”, Lâm Chính cảm nhận được có gì đó không đúng lắm, vội vàng hỏi.

“Nghe cho rõ đây, từ giờ trở đi, em không cho phép anh liên lạc với thần y Lâm nữa!”, Tô Nhu tức giận nói.

Lâm Chính sửng sốt, mờ mịt gật đầu: “Được… Được thôi…”

Tô Nhu hừ một tiếng, không thèm nhìn Lâm Chính.

Lâm Chính không hiểu gì: “Cô gái ngốc này bị làm sao vậy?”

Hai người đi tới ven đường, chuẩn bị bắt taxi.

Lúc này, những người qua đường xung quanh nhao nhao ngẩng đầu lên, nhìn về phía trung tâm mua sắm Thiên Úc, bàn tán sôi nổi.

Tô Nhu liếc mắt nhìn, lập tức bịt kín cái miệng nhỏ nhắn: “Nhìn kìa, trung tâm thương mại Thiên Úc xảy ra hỏa hoạn!”

Lâm Chính cũng thuận thế nhìn theo, thấy những làn khói dày đặc bốc lên ở trung tâm thương mại.


Anh bật cười: “Không phải xảy ra hỏa hoạn, chỉ là đốt một chút quần áo thôi”.

“Đốt quần áo?”

Tô Nhu hơi sửng sốt, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, kinh hãi nói: “Không phải chủ tịch Trần lại làm theo lời anh nói, đốt hết tất cả các cửa hàng thời trang nữ ở trung tâm thương mại đấy chứ?”

“Có lẽ là vậy”.

Trần Khánh Tường vẫn khá có thành ý.

Khuôn mặt của Tô Nhu trở nên phức tạp, hít sâu một hơi, hiển nhiên là không thể tiếp nhận.

Lúc này, một chiếc taxi dừng lại ở bên cạnh hai người, Tô Nhu không do dự mà lên xe, đi thẳng về phía địa điểm đấu giá.

Địa điểm đấu giá nằm ở bên cạnh bờ biển của Úc Thành.

Ông Đồng đã thuê vài kilomet bãi cát, dành cả tháng trời cùng với rất nhiều tiền để sắp xếp địa điểm đấu giá.


Khi hai người vừa bước vào khu vực đấu giá, Tô Nhu hoàn toàn bị choáng ngợp bởi sự sang trọng ở đây.

Lâm Chính nhìn xung quanh, nhanh chóng tìm được Dịch Tiên Thiên.

“Ôi chao, chủ tịch Tô! Xin chào! Xin chào! Hoan nghênh cô đến đây, xin lỗi vì chỉ có thể tiếp đón từ xa!”

Dịch Tiên Thiên dẫn đầu bước tới, mỉm cười chào hỏi Tô Nhu.

Mặc dù ông ta không phải là người đứng ra tổ chức, nhưng với tư cách là thành viên của Thương Minh, tiếp đón khách mời cũng là nhiệm vụ của ông ta.

“Ông là…”

“À, tôi là Dịch Tiên Thiên đến từ Thương Minh”.

“Thương Minh?”

Tô Nhu kích động, vội vàng vươn tay ra cười nói: “Ông Dịch! Xin chào! Xin chào!”

“Tôi đã sắp xếp chỗ ngồi ở khu khách quý dành cho hai người, cô Tô, lát nữa cô hãy ngồi ở ghế thứ ba ở hàng thứ nhất nhé! Hiện giờ buổi đấu giá vẫn chưa bắt đầu, hai người đi đường vất vả rồi, có thể nếm thử một chút đồ ăn nhẹ!”, Dịch Tiên Thiên mỉm cười nói.

“Được, được, cảm ơn ông Dịch”, Tô Nhu cảm kích nói.

Dịch Tiên Thiên mỉm cười, bắt tay với Lâm Chính, nhân lúc Tô Nhu không chú ý, hạ thấp giọng nói: “Cậu Lâm, mọi thứ đều đã được sắp xếp thỏa đáng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK