Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2244

“Thần y Lâm, bệnh của tôi…có thể chữa trị được không?”, bà cụ thận trọng hỏi.

“Thưa bà, từ khi thuốc mới được bán, bệnh nhồi máu não không còn là bệnh gì phức tạp nữa rồi. Nếu như bà tiếp tục sử dụng thuốc của cháu, thì cùng lắm một năm bà sẽ khỏi hoàn toàn! Có điều…hôm nay cháu sẽ không đưa thuốc đó cho bà sử dụng”.

“Tại sao?”, bà cụ cảm thấy không hiểu.

“Bởi vì cháu muốn chứng minh đối với những loại bệnh này Dương Hoa có rất nhiều cách. Hôm nay cháu sẽ giúp bà không cần phải đợi một năm, mà chỉ cần một tiếng đồng hồ là sẽ khiến những di chứng của bà biết mất hoàn toàn”, Lâm Chính tự tin nói.

Dứt lời, cả hiện trường lại sôi lên.

“Thần y Lâm, cậu nói thật chứ?”, bà cụ vội vàng hỏi.

“Đương nhiên ạ. Cháu sẽ châm cứu cho bà trước, sau đó để bà nghỉ ngơi, đợi thuốc sắc xong bà uống. Sẽ có những bác sĩ khác tiến hành nắn b óp cho bà”, Lâm Chính mỉm cười.

“Được! Được! Thần y Lâm, vất vả cho cậu rồi”, bà cụ xúc động nói.

Lâm Chính lập tức tiến hành châm cứu. Toàn bộ quá trình châm cứu đều được rất nhiều trang mạng phát trực tiếp. Đám nhà báo chụp ảnh liên tục, cũng có không ít người lấy cả điện thoại ra chụp. Tầm hơn mười phút sau Lâm Chính dừng lại: “Bà nghỉ ngơi chút đi nhé”.

“Được…cảm ơn thần y Lâm”, bà cụ vội vàng gật đầu sau đó được người khác dìu qua một bên để nghỉ ngơi.

“Người tiếp theo”, Lâm Chính nói.

Lần lượt từng người bước lên khám. Lâm Chính tiến hành chẩn đoán khá nhanh, châm cứu cũng rất đặc biệt, hơn nữa tốc độ của anh còn vô cùng dứt khoát, không hề khoa chân múa tay, mỗi nhát châm đâm xuống đều chính xác, nhẹ nhàng.

“Thần y Lâm đúng là thần y Lâm. Lạc Thiên, nếu như nhà họ Lạc mà được truyền thừa châm thuật như vậy thì chắc chắn sẽ một bước lên tiên đấy”, Lạc Bắc cảm thấy ngưỡng mộ Lâm Chính bèn cảm thán.

Người ngoài nhìn vào không hiểu chứ đối với những người biết về y học như họ thì nhìn là biết ngay.

“Ông nội không cần ngưỡng mộ, cháu đã học ở Huyền Y Phái rồi, nhất định sẽ nỗ lực ạ”, Lạc Thiên mỉm cười nói.

“Vẫn chưa đủ, y thuật của Huyền Y Phái rất đặc biệt nhưng vẫn chưa đạt tới mức độ tinh túy như của thần y Lâm đâu”, Lạc Bắc quay qua nhìn Lạc Thiên.

Lạc Thiên giật mình: “Ông nội, ông định nói…”

Lạc Bắc do dự, sau đó khẽ nói: “Tiểu Thiên, ông hỏi cháu, cháu có muốn được gả cho người đàn ông như thần y Lâm không?”

Dứt lời, Lạc Thiên bàng hoàng.

Lạc Thiên sững sờ nhìn Lạc Bắc. Một lúc lâu sau, cô gái đỏ ửng mặt.

“Ông nội, ông đang nói gì vậy? Đừng nói linh tinh được không? Huống hồ không phải ông không biết người đó chính là Lâm Chính. Anh ấy đã kết hôn rồi , sao ông lại có thể nói những lời như vậy được chứ”.

“Tiểu Thiên, rõ ràng là cháu biết chắc chắn thần y Lâm và Tô Nhu sẽ ly hôn. Nếu không, cậu ấy sẽ không giấu diếm thân phận với Tô Nhu đâu. Thần y Lâm những năm qua sống thế nào ở nhà họ Tô? Lẽ nào cháu không thấy. Chắc chắn là cậu ấy đang ủ mưu làm chuyện lớn. Cậu ấy và Tô Nhu đã được mặc định là người của hai thế giới khác nhau rồi”, Lạc Bắc nói.

Lạc Thiên giật mình: “Vậy…ông nội, ý của ông là…”

“Cháu muốn có được y thuật truyền thừa từ thần y Lâm thì phải lấy cậu ấy”.

“Gả cho anh ấy…”, Lạc Thiên thất thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK