Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3388

“Sao hả?”.

“Chủ tịch Lâm, lúc cậu không ở đây, tôi và ông ấy từng nói với nhau khá nhiều về chuyện của Hồng Nhan Cốc. Hồng Nhan Cốc không đơn giản như cậu nghĩ đâu. Nếu cậu một mình đến đó thì chắc chắn sẽ gặp chuyện bất trắc”, Mã Hải vô cùng lo lắng.

“Ông ấy đã nói gì với ông?”, Lâm Chính trầm giọng hỏi.

“Thủ đoạn của Hồng Nhan Cốc!”, Mã Hải trầm giọng nói: “Ông Phong Thanh Vũ nói tuy ông ta chưa từng giao thủ trực tiếp với cường giả của Hồng Nhan Cốc, nhưng bao năm nay cũng nghe không ít chuyện về bọn họ. Nghe đồn Hồng Nhan Cốc có muôn vàn thủ đoạn kỳ quái, bọn họ có hàng nghìn thủ pháp giết địch, có khả năng lấy đầu tướng địch giữa vạn quân, lại càng có thủ đoạn đáng sợ khiến một người biến mất một cách lặng lẽ. Hồng Nhan Cốc không chuyên môn nghiên cứu các loại thuốc độc giống thôn Dược Vương, bọn họ nghiên cứu tất cả mọi thứ liên quan đến võ lực và giết người. Trong đó điều khiến mọi người kinh hãi nhất chính là cơ quan thuật”.

“Cơ quan thuật?”.

Lâm Chính hơi nhíu mày, khẽ gật đầu: “Tôi biết, trước đó dưới hầm gửi xe, thân thể được cải tạo của người nam không ra nam nữ không ra nữ kia cũng vậy, nó không chỉ dựa vào dược vật và thể sống để cải tạo, mà còn bao gồm rất nhiều nguyên lý của cơ quan thuật…”

“Đúng vậy, Chủ tịch Lâm, thế nên dù có thế nào, cậu cũng phải hành xử lý trí”, Mã Hải vội khuyên.

Lâm Chính suy nghĩ một lát, bình thản nói: “Nhưng Mã Hải, tình hình bây giờ tôi có thể tránh được sao? Nếu tôi không hành động, người của Hồng Nhan Cốc sẽ không tha cho tôi. Chẳng phải trước đó ông đã nói rồi sao? Người của Hồng Nhan Cốc đã đến Giang Thành, nhìn khí thế của bọn họ thì không tiêu diệt được Dương Hoa của tôi sẽ quyết không buông tha”.

“Chúng ta phải tính kế lâu dài”, Mã Hải đáp.

“Ông nói đúng”.

Lâm Chính bình thản nói: “Gọi ngay cho đảo Vong Ưu, Kỳ Lân Môn, điều hết các cao thủ về, ngoài ra triệu tập Tào Tùng Dương và Nguyên Tinh, thông báo với Cổ Phái và Đông Hoàng Giáo, điều động cường giả đến khu vực của Hồng Nhan Cốc bất cứ lúc nào”.

“Chủ tịch Lâm, cậu định tấn công Hồng Nhan Cốc sao?”, Mã Hải sửng sốt hỏi.

“Không được hả? Tôi không tin một Hồng Nhan Cốc nhỏ bé có thể chống lại được nhiều thế lực như vậy”, Lâm Chính mặt không cảm xúc nói.

Mã Hải chần chừ một lát rồi nhỏ giọng nói: “Chủ tịch Lâm, có lẽ… thực sự chưa chắc có thể đánh được nó đâu”.

“Sao lại thế?”, Lâm Chính ngạc nhiên hỏi.

“Cậu không biết đấy thôi… Thực ra 30 năm trước từng có một thế lực mạnh hơn cả Dương Hoa chúng ta tấn công Hồng Nhan Cốc…”

“Kết quả thế nào?”.

“Toàn quân bị diệt… Hơn nữa, ngay cả phần trong của Hồng Nhan Cốc bọn họ cũng không tấn công vào được, tất cả đều chết ở lối vào”.

“Vậy à?”.

Lâm Chính nhíu chặt mày, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

“Tại sao tôi chưa từng nghe nói đến chuyện này?”.

“Người đã chết hết, đương nhiên tin tức cũng không lan rộng. Hơn nữa Hồng Nhan Cốc nổi tiếng hung ác, người bình thường sao dám nhắc tới chứ? Nhưng ông Phong Thanh Vũ từng khẳng định chuyện này là thật. Những cao thủ của thế lực này gần như đã bị cơ quan trong Hồng Nhan Cốc giết chết gần một nửa lúc tiến vào, những người còn lại thì bị các cường giả của Hồng Nhan Cốc bao vây không khác gì gói bánh chưng. Rất nhiều người lựa chọn đầu hàng, nhưng Hồng Nhan Cốc không để ai sống sót…”

“Nếu đã vậy thì tại sao Phong tiền bối lại muốn thương lượng với đám sài lang hổ báo này chứ?”, Lâm Chính thở dài nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK