Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cho dù tán gia bại sản cũng phải khiến nàng ấy hài lòng”.

“Đúng…”

Trong sảnh đấu giá, đôi mắt sóng nước diễm lệ của Tiểu Lộ nở rộ nét cười đầy mê hoặc.

“Số 28 đấu giá mười vạn năm nghìn vạn lượng bạc. Còn có ai muốn tiếp tục tăng giá không? Nếu không còn thì Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan sẽ thuộc về quý khách số 28 rồi”.

Đùa gì vậy.

Còn ai dám nâng giá nữa?

Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan chỉ là phần sót lại cũng không phải là bản hoàn chỉnh, hơn nữa đã có niên đại hơn 2000 năm, cho dù cuốn bách khoa đó lợi hại tới đâu thì trải qua quãng thời gian đằng đẵng như vậy, ai biết được có bao nhiêu dược thảo đã tuyệt chủng hay chưa?

Và ai biết được cuốn bách khoa đó có thực sự là tốt như trong lời đồn đại hay không?

Phong đại sư muốn tăng giá nhưng mười vạn năm nghìn vạn lượng bạc quả thực khiến ông phải chùn bước.

Nhìn tới Cố Thanh Hy khi thét ra con số mười vạn năm nghìn vạn lượng kia, mặt không đỏ thở không gấp, bình tĩnh không một gợn sóng, đôi mắt trắng đen rõ ràng của nàng càng thêm sáng rỡ tia giảo hoạt.

Người như vậy nếu có thể thu làm đồ đệ, cùng ông ta học tập luyện đan có lẽ sẽ trò giỏi hơn thầy.

Xuất phát từ lý do quý trọng tài năng, Phong đại sư đành lựa chọn từ bỏ: “Cô nương tuổi còn trẻ đã có khí thế như vậy thực sự khiến người khác phải kính phục, lão phu cũng không cùng cô tranh giành cuốn Bách Khoa Toàn Thư Luyện Đan này nữa”.

“Ông già, đôi khi phải có tầm nhìn xa hơn một chút, cố chấp với thứ trước mắt chỉ ngăn bản thân tiến về phía trước”.

Đám đông nghe vậy không thể giải thích được.

Phong đại sư lại hơi sửng sốt.

Phải chăng tiểu cô nương này đang có chỉ dẫn nào khác?

Thuật luyện đan của ông ta đã giậm chân tại nhị phẩm đỉnh phong rất nhiều năm, vẫn luôn không có cách nào đột phá, không lẽ là do ông ta quá chấp nhất với thứ trước mắt, lòng dạ quá hẹp hòi?

Phong đại sư khẽ gật đầu với nàng, khóe miệng gợi lên nụ cười: “Cảm ơn lời nhắc nhở của tiểu cô nương, lão phu xin được tiếp thu”.

Mọi người lại một lần nữa như rơi vào sương mù.

Tiếp thu cái gì?

Cô gái đó mới mười bảy mười tám tuổi, có thể dạy Phong đại sư cái gì?

“Mười vạn năm nghìn vạn lượng lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba, chúc mừng số 28 một lần nữa giành được Bách Khoa Toàn Thư Luyện Đan”.

Đương Đương công chúa ác độc nói: “Hừ, ngươi tưởng rằng mình đấu giá được Bách Khoa Toàn Thư Luyện Đan thì nó chính là của ngươi rồi sao? Để ta chống mắt lên xem ngươi lấy tiền ở đâu để thanh toán?”

Giọng nói của Đương Đương công chúa nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng vừa vặn toàn bộ người trong phòng đấu giá đều có thể nghe thấy được.

Dịch Thần Phi đang muốn kêu người đi trả tiền nhưng Cố Thanh Hy đã lên tiếng trước: “Ta khá yêu thích cuốn Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan này, hơn nữa bản thân tự mình thanh toán mới có cảm giác thành tựu. Về phần câu hỏi của quý khách trên lầu, tâm trạng bản cô nương hiện tại tốt liền trả lời cho ngươi nghe. Toàn bộ mười vạn năm nghìn vạn lượng bạc này đều ta thắng được từ trước đó, chỉ riêng một người ta đã thắng hơn 100 nghìn vạn lượng, cộng thêm con gái bà ta cũng thua cược ta một chút bạc, gom lại vừa đủ mười vạn năm nghìn vạn lượng, dù sao số tiền này cũng là do ta thắng được từ người khác, tiêu chúng ta cũng không cảm thấy đau lòng”.

Câu nói này không nghi ngờ gì khiến Đương Đương công chúa bị thiêu đốt trong lửa giận.

Số tiền này là do Cố Thanh Hy lừa dối được từ trên người mẫu hậu và nàng ta có được hay không?

Cố Thanh Hy không đau lòng nhưng nàng ta tiếc của.

“Thanh toán”.

Cố Thanh Hy mở nhẫn không gian, mười vạn năm nghìn vạn lượng bỗng nhiên hiện ra trước mắt mọi người.

Những người vốn đang xem náo nhiệt thoáng chốc đều nhìn tới trợn mắt há mồm, đều không dám tin tưởng nhìn từng xấp ngân phiếu dày đặc trước mắt.

Cái này cái này cái này…

Nàng ta rốt cuộc đã thắng được bạc từ trên người kẻ nào vậy?

Sao có thể nhiều như vậy?

Trời ạ, nàng ta mới có bao nhiêu tuổi, như vậy cũng quá giàu có rồi.

Thanh Phong gạt mồ hôi lạnh.

Cũng may…

Cũng may vương phi không đòi chủ tử tiền nữa, nếu không mười vạn năm nghìn vạn lượng này cho dù là chủ tử cũng phải đau đớn rơi một miếng thịt.

Tiền đã giao, Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan đương nhiên rơi vào tay Cố Thanh Hy.

Tất cả mọi người đều trơ mắt nhìn Bách Khoa Toàn Thư trên tay nàng, trong đó tràn đầy sự hâm mộ, đố kỵ, còn pha chút hận thù.

Cố Thanh Hy quét mắt nhìn một vòng đám đông trong phòng đấu giá, sự nôn nóng vốn định mở Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan ra xem hoàn toàn bị dập tắt.

Nàng thuận tay ngả người về phía sau, đặt nó làm gối sau đầu, thoải mái than một câu: “Mắt nhìn của ta quả nhiên không tồi, lấy cuộn da cừu này làm gối đầu đúng là khoan khoái mà”.

"…"

Phung phí của trời.

Quá phung phí của trời rồi.

Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan bị nàng ta đấu giá tới tay thực sự là quá lãng phí.

Đương Đương công chúa căm giận mắng: “Ngươi…. sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy?”

Cố Thanh Hy đáp với gương mặt nghiêm nghị: “Ta tự mình bỏ tiền, mua đồ cho chính mình tại sao lại là không biết xấu hổ rồi? Nếu cô muốn, vậy cô nâng giá, như vậy không phải là được rồi sao? Không lẽ là ta bức ép cô, không cho cô tiếp tục trả giá”.

“Công chúa, thôi bỏ đi, nếu chúng ta thích món đồ đấu giá tiếp theo mà nàng ta cũng nhìn trúng vậy chúng ta dứt khoát hô giá cao giành lấy, không để nàng ta đạt được ý đồ là được. Nàng ta đều đã bỏ ra mười vạn năm nghìn vạn lượng bạc rồi, trên người chắc chắn cũng không còn bao nhiêu bạc nữa”, Tiểu Lục ôm chặt đùi nàng ta khuyên nhủ.

Nàng ta hầu hạ Đương Đương công chúa nhiều năm như vậy, tuy rằng tính cách công chúa ngỗ ngược nhưng chưa từng nổi giận xung thiên như ngày hôm nay.

Đương Đương công chúa tức giận đáp: “Cho dù không thích ta cũng phải đấu giá bằng được, bản công chúa nhất định phải trút được nỗi hận này”.

“Món đồ tiếp theo là kinh thi đã thất lạc hơn 2000 năm, bao gồm thơ tụng Phong Nhã tổng cộng 196 bài thơ, mỗi bài là một thể hoàn chỉnh, đã thất truyền trên thế gian nhiều năm, khó mà tìm được”.

Lời này vừa vang lên, phòng đấu giá lại một lần nữa rung chấn.

Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy?

Những vật phẩm mà phòng đấu giá Phong Tương đưa ra hôm nay đều là hàng tốt thượng đẳng.

Kinh thi…

Thế gian ai không muốn giành được kinh thi đặc biệt còn là bản kinh thi toàn vẹn?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK