Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 451: Đan dược bỏ đi

Các đệ tử này đều rất lợi hại, mỗi đệ tử đều có kinh nghiệm phong phú trong việc luyện đan.

Ông ta thật sự không ngờ ba luyện đan sư hợp lại cũng không thể luyện ra được một viên đan dược.

Sau khi mở ra lò đan trống rỗng, đã có người bắt đầu đứng ngồi không yên mà chất vấn:

“Nạp Lan cốc chủ, sao mấy lò đan tiếp theo không có lò đan nào luyện ra được đan dược vậy?”

“Sao có thể như vậy được chứ, bọn họ đều là luyện đan sư kiệt xuất nhất của Đan Hồi cốc”.

“Cái gì mà kiệt xuất nhất, ngay cả một viên đan dược mà cũng không luyện thành hình được”.

“Cho dù không phải là đan dươc nhất phẩm thì cũng phải luyện được đan dược bình thường chứ, thế mà ngay cả đan dược bình thường cũng không luyện ra được. Nạp Lan cốc chủ, hóa ra thiên tài trong cốc của ông cũng vô dụng thế thôi”.

“Các vị chưởng môn, ngay cả là thiên tài luyện đan lợi hại nhất cũng phải có lúc thất bại, mọi người cứ xem tiếp đi, biết đâu vẫn còn có những bất ngờ ở phía sau”, Nạp Lan cốc chủ cười nói.

Mọi người bán tín bán nghi.

Đã có mấy lò đan luyện chế thất bại rồi, như vậy thì có xem tiếp cũng thay đổi được gì chứ?

Bọn họ lại tiếp tục mở ra hai lò đan, kết quả vẫn chẳng có gì bên trong.

Hiện trường trở nên hỗn loạn, sắc mặt của ai cũng không được ưa nhìn, thậm chí còn vô cùng ảm đạm.

Có một số người thậm chí còn không nể mặt mà quát lớn Nạp Lan cốc chủ: “Nạp Lan cốc chủ, Đan Hồi cốc cũng là một môn phái lớn, ông dùng loại thủ đoạn ti tiện như vậy để mọi tiền của bọn ta, thật sự là quá đáng khinh!”

Các trưởng lão của Đan Hồi cốc cũng đều bất mãn trả đũa:

“Các ngươi nói gì mà dùng thủ đoạn ti tiện để moi tiền của các ngươi chứ? Đan Hồi cốc của bọn ta thiếu tiền đến thế sao?”

"Chuyện đó thì ai mà biết được?"

Trong lúc những mâu thuẫn đang dâng lên đến đỉnh điểm thì đột nhiên lại có người vui mừng hô lớn: “Ra lò rồi, thành hình rồi, chính là bồi nguyên đan”.

“Ôi trời, thật sự là bồi nguyên đan sao? Bồi nguyên đan tốt hơn tẩy tủy đan rất nhiều, đây chính là đan dược nhất phẩm thượng cấp đó!”

“Còn phải nói sao, hơn nữa lò đan này còn luyện ra được tận ba viên, đúng là quá khó tin”.

“Tức chết ta rồi, ban đầu ta định đặt vào lò đan này, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại đi đặt vào một lò đan khác, cuối cùng ngay cả một viên đan dược cũng không có, thật sự là tức giận đến nổ phổi”.

“Ta nói này đại chưởng môn, chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra rồi, ông tức giận thì có lợi ích gì? Bây giờ tốt nhất ông nên suy nghĩ làm sao để có thể đặt cược được một lò đan tốt hơn đi”.

“Lại ra lò rồi, lại thành hình rồi, đây là đan dược gì vậy…”

“Hình như cũng là bồi nguyên đan nhưng trông có vẻ tinh túy hơn lò đan lúc nãy nhiều”.

“Ôi trời, viên bồi nguyên đan này sắp đạt cấp bậc nhị phẩm rồi”.

“Hùng chưởng môn có thể bán cho bọn ta viên đan dược trong tay ông hay không? Giá cả bao nhiêu ông cứ nói, bọn ta tuyệt đối không để cho ông bị lỗ”.

“Chuyện này không được đâu, trong môn phái của bọn ta cũng có rất nhiều để tử rất cần bồi nguyên đan, hay là Lâm chưởng môn chờ thêm một chút, biết đâu sau đó lại có thêm đan dược tốt hơn nữa thì sao. Các trưởng lão của Đan Hồi cốc vẫn chưa bắt đầu luyện đan đâu, đợi đến khi bọn họ đích thân luyện đan rồi thì đan dược mà bọn họ luyện ra chắc chắn sẽ tốt hơn bồi nguyên đan này rất nhiều”.

Lâm chưởng môn hừ lạnh một tiếng, tỏ thái độ khinh thường.

Không muốn bán cho thì thôi, cần gì phải viện nhiều lí do như vậy.

Đối với đan dược do các trưởng lão của Đan Hồi cốc luyện ra được, đừng nói là loại có phẩm chất tốt, cho dù không có phẩm chất tốt thì cũng có thể bán với giá trên trời. Sự tranh giành của mọi người trong buổi đấu giá trước vẫn còn hiện lên sống động trong ký ức của ông ta.

Mọi người đều bàn luận, Hùng chưởng môn thật may mắn, ngay lập tức đã có được hai viên bồi nguyên đan thượng phẩm, như vậy thì trong số môn hạ của Hùng chưởng môn cũng sẽ xuất hiện thêm hai cao thủ đứng đầu.

“Chẳng bù cho đệ tử của ta, mặc dù tài năng có thừa nhưng chỉ thiếu một viên đan dược mà không thể tiếp tục thăng cấp được”.

Mấy lò đan sau đó đều có đan dược thành hình cho nên lòng tin của mọi người đã dần dần quay trở lại.

Có thể được dùng những viên đan dược được luyện chế tại chỗ vẫn tốt hơn dùng những viên dan dược có sẵn, bây giờ ở hiện trường có người vui mà cũng có người buồn, lộ ra đủ mọi loại thái độ.

Hoa Khởi La khinh thường cười nói: “Chẳng qua chỉ là mấy viên đan dược hạ phẩm, có cần phải vui vẻ đến vậy hay không? Bạch Cẩm tỷ tỷ, hôm nay được ra ngoài thì ta mới biết bên ngoài có quá nhiều kẻ chẳng ra gì”.

Nếu không phải vì bên ngoài nàng ta còn gặp được Dạ Mặc Uyên và Tư Mạc Phi có thực lực đáng sợ thì nàng ta đã cho rằng bên ngoài thật sự chẳng có ai tài giỏi.

Bạch Cẩm chỉ mỉm cười chứ không nói gì.

Đan dược hiếm có khó tìm.

Sở dĩ Băng tộc của bọn họ có nhiều đan dược hầu hết là bởi vì do thánh nữ luyện chế.

Trong hai năm đó không biết thánh nữ đang muốn luyện chế đan dược gì mà không hề ngừng nghỉ, cũng trải qua nhiều lần thất bại.

Mặc dù luyện đan thất bại nhưng những viên đan dược đó ở Băng tộc bọn họ cho dù là đan dược hỏng cũng đã đạt được phẩm chất từ tam phẩm trở lên.

Hơn nữa phần lớn trong số đó đều đã đạt đến phẩm chất tứ phẩm ngũ phẩm, thậm chí còn có đan dược lục phẩm.
Chương 452: Vô cùng hồi hộp

Bởi vì có đan dược do thánh nữ để lại mà sức mạnh của Băng tộc bọn họ đã được cải thiện đáng kể.

Tiểu Khởi La từ nhỏ được dùng đan dược do thánh nữ luyện chế cho nên võ công càng lúc càng tăng trưởng, hơn nữa thánh nữ còn đích thân dạy cho nàng ta luyện võ cho nên ngay từ khi còn trẻ thì tiểu Khởi La đã bước vào hàng ngũ các cao thủ hàng đầu, trừ khi đụng tới cao thủ cấp sáu trở lên, nếu không thì tiểu Khởi La sẽ không sợ ai cả.

Nghĩ đến thánh nữ, trong lòng Bạch Cẩm lại nhói đau.

Khi đó thánh nữ đột nhiên biến mất không nói một lời, nếu như không có đèn bảy màu cho thấy thánh nữ vẫn còn sống thì e là tất cả các nàng đều đã nghĩ thánh nữ đã không còn trên đời nữa rồi.

“Nhị phẩm…ôi trời, đó chính là cực thiên đan nhị phẩm, ta không nhìn lầm đó chứ?”

“Không… ta không hề nhìn lầm, đó quả nhiên là đan nhị phẩm! Hùng chưởng môn, sao hôm nay ông lại may mắn đến thế, mấy lò đan mà ông đặt cược đều có đan dược thành hình! Viên cực thiên đan này ông có muốn bán không, ta sẽ mua”.

Hùng chưởng môn bật cười ha hả nói: “Đâu có đâu có, chắc là do trước khi đến Đan Hồi cốc thi ta đã đi bái tế tổ tiên cầu xin tổ tiên phù hộ cho nên mới có thể liên tiếp mở được mấy lò đan tốt”.

Tất cả mọi người đều không muốn nghe những lời nói vô nghĩa của ông ta, đều nhao nhao lên hỏi: “Vậy ông có muốn bán nó hay không, ra giá đi”.

Lúc này Hùng chưởng môn mới ngẩn ra phát hiện xung quanh mình đang có rất nhiều người vây chặt.

Ông ta tự hào nói: "Không bán, không bán".

Lần lượt từng lò đan đã được mở nắp ra, bây giờ chỉ còn lại ba lò đan cuối cùng.

Mọi người bây giờ chỉ có thể đặt hy vọng vào ba lò đan cuối cùng này, cầu nguyện có thể tìm được vài viên đan dược tốt.

Không... không phải ba lò đan.

Có thể bỏ qua lò đan của Cố Thanh Hy bởi vì chắc chắn bên trong không có đan dược gì tốt.

Chủ yếu là phải xem hai lò đan phía trước kia.

Lò đan thứ nhất chậm rãi được mở ra, một hương thơm ngào ngạt xộc vào mũi của mọi người khiến cho mọi người không khỏi run lên.

Mùi thơm nồng như vậy chắc chắn bên trong đã có đan dược thành hình.

Tất cả mọi người đều vô cùng khẩn trương khi nhìn thấy hạ nhân chậm rãi mở lò đan ra, trong đó các chưởng môn là hồi hộp nhất.

Sau khi lò đan được mở ra hoàn toàn thì mọi người nhìn thấy ở bên trong chính là hổ bổ đan nhị phẩm thượng cấp.

Hổ… hổ bổ đan…

Nhị phẩm thượng cấp...

“Ôi trời, cho dù là trưởng lão cũng rất khó có thể luyện ra được đan dược nhị phẩm thượng cấp!”

Hổ bổ đan có tác dụng gia tăng tu vi trong thời gian ngắn nhất, gần như đã tuyệt tích trên đời, không ngờ lại có thể gặp được ở đây.

Ánh mắt mọi người đều lộ ra vẻ tham lam.

Những luyện đan sư cùng trưởng lão của Đan Hồi cốc đều quay sang nhìn Trương Vũ, người đã chế tạo ra hổ bổ đan, bằng ánh mắt tán thưởng.

Trương Vũ nở nụ cười đắc ý, vui sướng thưởng thức sự tán thưởng của tất cả mọi người đối với mình.

Trần Siêu ở bên cạnh hâm mộ nói: “Sư huynh thật là lợi hại, ngay cả hổ bổ đan nhị phẩm thượng cấp mà cũng có thể luyện ra”.

Trần Siêu có chút lo lắng khi sờ vào lò đan của chính mình.

Hắn ta hy vọng rằng đan dược của mình cũng có thể thành hình, nhưng hắn ta không chắc chắn được.

Cố Thanh Hy thấy thế thì liền bảo hắn ta mở lò đan ra cho thêm cỏ ngư tinh vào trong.

"Ta ...", Trần Siêu sững sờ chỉ vào chính mình.

Cố Thanh Hy đảo mắt nhìn hắn rồi nói: “Ta không nói chuyện với ngươi thì nói chuyện với quỷ hay sao? Muốn đan dược thành hình thì ngươi phải nghe ta”.

Vì đang ở gần đó trên Trương Vũ cũng nghe được cuộc trò chuyện của bọn họ.

Hắn ta khinh thường nói: “Sư đệ đừng nghe nàng ta nói hưu nói vượn, trong lúc luyện đan kiêng kỵ mở nắp lò đan, nếu không thì đan dược sẽ bị chuyển hóa, hơn nữa cỏ ngư tinh chẳng qua chỉ là thảo dược trung hòa mà thôi, nó có thể làm được gì chứ?”

"Chuyện này…"

Trần Siêu bối rối nhìn về phía Cố Thanh Hy

Mặc dù hắn ta cũng rất tin tưởng Cố Thanh Hy nhưng cốc chủ cùng các vị sư huynh đã nói trong lúc luyện chế đan dược thì không thể mở nắp lò đan nếu không toàn bộ đan dược bên trong sẽ bị phá hủy.

Bây giờ có rất nhiều đại môn phái ở đây, hắn ta không muốn mắc phải sai lầm, hắn ta rất muốn đan dược của hắn ta sẽ thành hình.

Trần Siêu đấu tranh tâm lí một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Trương Vũ.

Cố Thanh Hy ngồi bên cạnh nhàn nhã bắt chéo chân.

Nàng có tâm chỉ dạy cho hắn ta hắn ta không nghe theo thì thôi. Thật là đáng tiếc, cái tên này cũng có thiên phú luyện đan, cách phối dược cũng rất cẩn thận nhưng lại dùng sai phương pháp cho nên dược liệu trong lò đan kia chắc chắn sẽ không luyện ra được viên đan dược nào.

Trong lúc đó, viên hổ bổ đan của Trương Vũ đã khiến cho tất cả mọi người như phát điên, không ngừng ra giá. Chưởng môn vốn không muốn bán nó đi, nhưng bất đắc dĩ môn phái đang thiếu tiền, chỉ có thể cắn răng chấp nhận bán với giá cao ngất ngưỡng.

Hổ bổ đan đã tìm được chủ nhân, mọi người chỉ có thể hy vọng vào lò đan cuối cùng của Trần Siêu.

Trong lúc mọi người đang háo hức chờ mong thì nắp lò đan đã được mở ra.

Tuy nhiên...

Bên trong chiếc hộp đầu tiên trống rỗng.

Cõi lòng Trần Siêu thắt lại, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch.

Hắn siết chắt nắm tay, hy vọng rằng chiếc hộp sau đó sẽ có đan dược thành hình.

Mọi người đều nói có linh khí của đan dược đang tỏa ra, lần này chắc chắc có đan dược thành hình.

“Ta dám cá rằng không chỉ có một viên, hơn nữa phẩm cấp cũng không thấp”.

“Ta cũng cảm thấy lò đan này có thể luyện ra được đan dược”.
Chương 453: Tình thế thay đổi

Hạ nhân lần lượt mở ra từng chiếc hộp, nếu không phải là hộp rỗng thì cũng là hộp chứa những khối dược đen sì, không có viên đan dược nào thành hình.

Trái tim của Trần Siêu như thắt lại, cực kì khó chịu.

Mọi người giải tán trong thất vọng.

"Chậc chậc, còn tưởng là đan tốt gì, hóa ra ngay cả cái rắm cũng không có".

"Uổng công ta kích động lâu như vậy".

"Đi thôi đi thôi, trận đầu của đại hội thưởng đan đã kết thúc rồi, trông chờ vào trận thứ hai đi".

Mọi người giải tán và ngồi về chỗ của mình.

Hoa Khởi La tức giận nói: "Sao các ngươi lại đi hết rồi, Cố tỷ tỷ của ta còn chưa mở nắp lò của mình ra mà!"

"Thôi đi, lò đan vừa rồi tỏa ra linh khí nồng đậm như vậy mà còn không luyện ra đan dược thì nàng ta có thể luyện ra đan dược gì chứ?"

"Cố tỷ tỷ, để ta đến mở lò đan cho tỷ, chúng ta cùng cho đám người này sáng mắt chó ra xem bọn chúng sau này có còn dám xem thường người khác hay không!"

Cố Thanh Hy cười nói: "Nếu như ngươi thích mở nắp lò đan như vậy thì cứ tới đây mà mở đi".

"Thật vậy sao, đa tạ Cố tỷ tỷ! Ta tin tưởng tỷ có thể luyện chế ra đan dược có thể khiến cho bọn chúng sáng mắt chó của mình ra".

"Ồ... ngươi đã từng nhìn thấy ta luyện đan rồi hay sao?"

"Đương nhiên là ta đã thấy... đã thấy rồi, không phải bây giờ tỷ đang luyện đan đó hay sao?"

Hoa Khởi La che miệng, suýt chút nữa đã nói hết ra lời trong lòng, lỡ như tiết lộ thân phận thánh nữ của tỷ tỷ thì không tốt.

Cố Thanh Hy sờ sờ cằm, sao nàng cứ có cảm giác thái độ của Hoa Khởi La đối với mình đã thay đổi 180 độ.

Chẳng lẽ trước đây nàng ta đã quen biết nàng cho nên mới...

Cố Thanh Hy càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này rất có khả năng, nếu không sao Hoa Khởi La lại đối xử với nàng tốt như vậy chứ?

Chỉ có điều không phải Băng tộc là đại tộc lánh đời hay sao, sao bọn họ có thể quen biết nàng được? Nếu như bọn họ quen biết nàng thì tại sao đêm qua lại suýt chút nữa giết chết nàng?

Bởi vì không hiểu rõ lý do cho nên Cố Thanh Hy chỉ có thể ôn hòa phòng thủ, để cho nàng ta tùy ý.

Hoa Khởi La mỉm cười làm lộ ra hai chiếc răng hổ nhỏ, ánh mắt vô cùng linh lợi.

Nàng ta mở nắp lò đan, sau đó liền có một luồng linh khí nồng đậm tràn ra ngoài xộc vào mũi của tất cả mọi người, cho dù ở xa cũng có thể ngửi thấy rõ ràng.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, bước chân nặng như đeo chì, không thể nào di chuyển nổi, bàng hoàng nhìn những viên đan dược thành hình trong lò đan.

"Linh khí mạnh mẽ quá, trời ạ, không phải đan tam phẩm chắc chắn không thể tỏa ra linh khí nồng đậm đến như vậy".

"Chỉ cần ngửi mùi hương là ta đã cảm thấy tinh thần sảng khoái, mọi u ám đều tan biến hết".

"Hơn nữa ta còn cảm giác được bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá cảnh giới, ta dám cá đan dược trong lò đan này tuyệt đối là đan dược thượng phẩm".

"Ta cũng cảm thấy như vậy, ôi trời, ta thật sự muốn mở chiếc hộp nhỏ đó ra xem bên trong là loại đan dược gì?"

"Cũng không thể chắc chắn như vậy được, lỡ như lò đan này cũng giống như lò đan của vị tiểu ca kia thì sao, có linh khí tỏa ra nhưng vẫn không có đan dược thành hình".

Những chưởng môn vốn đang hừng hực khí thế dường như trong phút chốc bị dội vào một chậu nước lạnh.

Đúng vậy, lỡ như lại giống lò đan của tiểu ca kia thì sao?

Chẳng lẽ lại uổng công bọn họ hưng phấn như thế?

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người lại cảm thấy bất an.

Suy cho cùng Cố Thanh Hy chỉ là một người mới không biết gì về thuật luyện đan, nàng có thể luyện ra được một lò đan tỏa ra linh khí nồng đậm như vậy đã là chuyện cực kỳ hiếm có rồi.

Tịch Thấm cùng Bạch Cẩm mỉm cười, mong chờ Cố Thanh Hy lại luyện ra đan dược cái thế.

Ôn Thiếu Nghi cũng rất mong đợi, muốn xem Cố Thanh Hy có thể gây bất ngờ cho hắn ta một lần nữa hay không.

Thất trưởng lão cười nói: "Trò giỏi hơn thầy, tiểu nha đầu, ngươi giỏi lắm, ta rất xem trọng ngươi".

Hít…

Dạ Mặc Uyên cùng Ma chủ đang đánh nhau trên không trung cũng bỗng nhiên dừng tranh đấu, bảo Nạp Lan cốc chủ mở trận pháp ra.

Nạp Lan cốc chủ vội vàng mở trận pháp ra, vẫn bị sốc trước tài năng của Cố Thanh Hy.

Nếu như nàng có thể luyện chế ra đan dược thì nàng nhất định là luyện đan sư thiên tài ngàn năm có một.

Bất luận như thế nào thì ông ta cũng phải khiến cho nàng thành thân với Nạp Lan Lăng Nhược.

"Tiểu tỷ tỷ, hóa ra tỷ còn biết luyện đan, A Mạc thế mà lại không biết!"

Cố Thanh Hy liếc nhìn hai người bọn họ.

Cả hai đều đã bị thương, không biết tại sao lại đột ngột dừng trận chiến lại?

Dạ Mặc Uyên ngồi trở về vị trí của mình, im lặng quan sát thành phẩm của nàng.
Chương 454: Tranh mua

Nhìn thấy ma chủ, cốc chủ Nạp Lan đau đầu không thôi, chỉ sợ hắn ta lại bới móc chuyện chỗ ngồi.

Cũng may lần này ma chủ chỉ đá bay chưởng môn ngồi bên cạnh Cố Thanh Hy ra, mình thì vung ống tay áo, dứt khoát ngồi xuống, cũng mặc kệ sắc mặt chưởng môn kia đang khó coi dường nào.

Cốc chủ Nạp Lan không biết nên khóc hay nên cười.

Ma chủ cũng không lấy chuyện chỗ ngồi gây sự với mình nữa nhưng giờ hắn ta trực tiếp đá bay người ta đi như vậy thì đúng là không nể mặt người ta rồi, dù gì người bị hắn ta đá cũng là đứng đầu của một môn phái.

Hứa động chủ không dám nói gì, chỉ có thể tức giận rời đi, cốc chủ Nạp Lan vội vàng xin lỗi, sắp xếp lại chỗ ngồi tốt khác cho ông ta, lúc này mới coi như xong.

Hoa Khởi La mở hộp ra, một luồng linh khí còn đậm đặc hơn phả vào trong mũi, ngập tràn toàn bộ sàn diễn võ.

Mọi người ngạc nhiên há hốc miệng, ai nấy đều từ khinh thường chuyển sang không thể tin nổi.

“Đan Tử Dương, vậy mà lại là đan Tử Dương, ta không nhìn nhầm đấy chứ?”

Mọi người dụi dụi đôi mắt, có lúc còn cho rằng mình đang nằm mơ, không nhịn được véo vào đùi mình, đau đến mức xuýt xoa.

“Rào” một tiếng, nơi đây lập tức rối loạn.

“Đan Tử Dương chính là đan dược tam phẩm, trong thiên hạ cũng không nhiều luyện đan sư có thể luyện ra đan dược tam phẩm, e rằng các trưởng lão của Đan Hồi cốc cũng khó mà luyện ra, hơn nữa đây còn là tam phẩm trung cấp, ông trời ơi, nàng thật sự không hiểu thuật luyện đan sao?”

“Tam tam tam tam… tam phẩm… há chẳng phải người cấp hai đỉnh phong uống viên đan dược này là có thể trực tiếp thăng lên cấp ba hay sao?”

“Đúng vậy, trong Vô Ưu phái chúng ta có mấy đệ tử thiên tài đều đã đạt đến cấp hai đỉnh phong, nhưng chậm chạp chưa đột phá lên cấp ba được, Cố cô nương, có thể bán viên đan dược kia cho ta không? Cứ thoải mái ra giá”.

“Bán cho ta đi, bán cho ta đi, con trai ta cứ mãi mà không đột phá lên cấp ba được, hắn ta càng cần viên đan dược này hơn”.

“Đi đi đi, mấy người các ngươi thì có là gì! Cha ta lớn tuổi rồi, mắt thấy đã gần đất xa trời, ông ấy không chỉ một lần nói với ta rằng, tâm nguyện lớn nhất đời này chính là có thể đột phá cấp ba, nhưng cha ta vẫn luôn không đột phá được, Cố cô nương, chỉ cần ngươi bằng lòng bán viên đan Tử Dương này cho ta, dù táng gia bại sản ta cũng phải mua được”.

“Cho ta, cho ta, ta cũng cần”.

Ngoài mấy thế lực lớn như Thiên Phần tộc, Ngọc tộc ra, người trong thế lực nhỏ đều tranh nhau vỡ đầu, hận không thể khiến Cố Thanh Hy bán đan Tử Dương cho bọn họ.

Cố Thanh Hy hơi thất vọng nói: “Chỉ là tam phẩm trung cấp sao? Ta còn tưởng rằng ít nhất cũng phải là tam phẩm cao cấp hoặc tứ phẩm”.

Vừa dứt lời, người ở nơi này đều bị dọa sợ.

Tứ phẩm?

Nàng cho rằng tùy tiện luyện là có thể chế ra đan dược tứ phẩm sao?

Cho dù cốc chủ Nạp Lan của Đan Hồi cốc cũng chưa chắc có thể luyện ra đan dược tứ phẩm.

Phải biết rằng mỗi khi tăng lên một cấp, độ khó sẽ nhân mấy trăm lần.

Người có thể luyện ra đan dược nhị phẩm đã là rất lợi hại rồi.

Tuổi nàng còn nhỏ mà đã có thể luyện ra đan dược tam phẩm, đó là thiên tài trong thiên tài.

Cốc chủ Nạp Lan không khỏi nhìn kỹ Cố Thanh Hy lần nữa.

Nữ tử này vô cùng xinh đẹp, dáng người thướt tha, mỗi cử động giơ tay nhấc chân thôi cũng mang theo vẻ kiêu kì và khí chất của kẻ bề trên.

Ông ta vẫn luôn biết Cố Thanh Hy này không đơn giản, chỉ là không ngờ Cố Thanh Hy lại nghịch thiên như vậy, chỉ dựa vào tự tìm hiểu của bản thân mà có thể luyện ra đan dược tam phẩm.

Cốc chủ Nạp Lan nghiêm mặt nói: “Lăng Nhược, trước kia Thanh Hy cô nương này từng học thuật luyện đan sao?”

“Nghĩa phụ, nàng chưa từng học, có điều, trong buổi đấu giá Phong Tương trước kia, nàng tình cờ mua được một tàn quyển về thuật luyện đan, chắc hẳn là nàng tự học”.

“Tự học? Dựa vào một quyển sách về thuật luyện đan không trọn vẹn mà đã có thể luyện ra đan dược tam phẩm? Nhược Nhi, ánh mắt của con rất tốt, nàng rất ưu tú”.

“Cảm ơn nghĩa phụ”.

Khóe miệng Nạp Lan Lăng Nhược đầy ý cười.

Tất nhiên nữ nhân hắn ta coi trọng là cực kỳ tốt rồi.

“Chỉ là nữ nhân càng ưu tú thì càng khó theo đuổi, con muốn cưới nàng, e rằng còn phải tốn nhiều công sức”. Cốc chủ Nạp Lan nói.

Nụ cười của Nạp Lan Lăng Nhược phai nhạt mấy phần, hai tay siết chặt lại: “Lăng Nhược biết, Lăng Nhược nhất định sẽ cố gắng theo đuổi được”.

“Không phải cố gắng, mà là chắc chắn phải được, Đan Hồi cốc chúng ta rất cần thiên tài luyện đan sư thế này”.

Giây phút này, không chỉ cốc chủ Nạp Lan để ý, ngay cả các trưởng lão, thậm chí các Thái thượng trưởng lão của Đan Hồi cốc cũng chú ý đến Cố Thanh Hy.

Ma chủ vỗ tay cười nói: “Tiểu tỷ tỷ oai phong khí phách, ta biết chắc chắn tỷ có thể luyện thành đan mà”.

Ánh mắt Dạ Mặc Uyên và Ôn Thiếu Nghi lộ vẻ mặt phức tạp, trong lòng cuộn trào, không biết đang suy nghĩ cái gì, nhưng ánh mắt bọn họ nhìn Cố Thanh Hy thật sự đã thay đổi.

Trái lại Tịch Thấm, Bạch Cẩm và Ngọc tộc lại không cảm thấy kinh ngạc, chỉ lặng lẽ đứng ngoài hóng hớt, đợi Hoa Khởi La mở mấy hộp nhỏ còn lại của Cố Thanh Hy.

“Cố cô nương, sao ngươi không nói lời nào, ngươi có thể bán đan Tử Dương này cho ta hay không, ta thật sự rất cần nó”.

Cố Thanh Hy xua xua tay: “Chuyện bán đấu giá để sau rồi nói, hơn nữa, nơi này là Đan Hồi cốc, dù các ngươi muốn mua thì cũng phải tìm chủ nhân của Đan Hồi cốc chứ”.

Cốc chủ Nạp Lan ngẩn ra.
Chương 455: Kinh ngạc

Vừa mới khen nàng, giờ nàng lại quăng trách nhiệm này sang cho ông ta rồi?

Dù bán cho ai, cuối cùng ông ta vẫn sẽ đắc tội với người khác, chỉ có thể chờ sau khi đại hội thưởng đan kết thúc thì tiến hành đấu giá thôi.

Lòng dạ nữ nhân này thật nham hiểm!

Mà ông ta lại không cách nào phản bác.

Đan Hồi cốc có quy định riêng, nếu dược liệu dùng để luyện đan là của Đan Hồi cốc, vậy sau khi thành đan, đan dược sẽ thuộc về Đan Hồi cốc.

Nếu dược liệu sử dụng là của bọn họ, vậy sau khi thành đan, đan dược sẽ thuộc về bọn họ.

Mà viên đan Tử Dương kia của Cố Thanh Hy, ngoài lò luyện đan ra thì tất cả nguyên liệu đều là của nàng, ông ta có quyền gì mà mang đi đấu giá, giờ nàng lại đào bẫy cho ông ta nhảy.

“Phiền ngươi mở hộp thứ hai!”, Cố Thanh Hy nói.

Hoa Khởi La xoa xoa bàn tay, cười hì hì nói: “Được, vô cùng hân hạnh!”

Nói xong, nàng ta lập tức cầm chiếc hộp lên, cũng mặc kệ biết bao ánh mắt đang chăm chú vào mình, nàng ta trực tiếp mở hộp.

Sau khi hộp được mở ra, không có mùi hương, cũng không có linh khí nhưng có người hô lớn.

“Ôi trời ơi, vậy mà lại là thần đan Thái Thanh! Đây chính là đan dược tam phẩm cao cấp đấy, trong thiên hạ cũng không có mấy viên, lần thần đan Thái Thanh xuất hiện trước đó đã khiến thiên hạ hỗn loạn, biết bao thế gia bởi vì viên đan dược này mà gặp cảnh diệt môn thảm thiết”.

“Còn không phải sao, năm đó vốn dĩ chúng ta cũng muốn mua viên đan dược kia, nhưng giá quá đắt, chúng ta không mua nổi”.

“Chúng ta còn muốn tìm chủ nhân luyện ra đan dược kia, tiếc rằng vẫn luôn không có kết quả”.

Dường như người luyện ra viên đan dược kia đã mai danh ẩn tích, bất luận bọn họ tìm kiếm như thế nào thì cũng không tìm được, giống như bỗng dưng xuất hiện rồi bỗng dưng biến mất.

Hoa Khởi La kiêu ngạo ngẩng đầu lên, vô cùng hưởng thụ lời khen ngợi của người khác.

Bọn họ nói vậy chẳng phải phí lời rồi sao, thần đan Thái Thanh vốn chính do thánh nữ tỷ tỷ luyện ra.

Có điều thánh nữ tỷ tỷ vốn cũng không phải muốn luyện thần đan Thái Thanh, mà là thần dược lục phẩm.

Nhưng kết quả thất bại nên thánh nữ tỷ tỷ mới dứt khoát “vứt đi”.

Ngay cả thần đan Thái Thanh mà thánh nữ tỷ tỷ không cần, những người này còn tranh giành đến vỡ đầu chảy máu, chậc chậc chậc, đúng là chưa trải sự đời mà!

Chưởng môn của phái Vô Cực kinh ngạc nói: “Kỳ lạ, không phải hộp vừa rồi của nàng là đan Tử Dương à, sao hộp này lại là thần đan Thái Thanh?”

Lời này vừa được nói ra, mọi người mới nhận thấy kỳ lạ, ai nấy đều vỗ đùi cái “bốp”.

“Đúng vậy, không phải một lò chỉ có thể luyện ra một loại đan dược à, vì sao trong lò luyện đan kia của nàng lại có thể luyện ra hai loại đan dược, hơn nữa đều là tam phẩm?”

“Chẳng lẽ nàng làm giả?”

“Khả năng không lớn, trông đan dược này giống như vừa mới luyện ra”.

“Vậy có phải là đặt vào trước hay không?”

“Khả năng này cũng không cao lắm, nếu như đặt vào trước, dưới nhiệt độ cao như vậy, e rằng đan dược đã tan ra rồi. Hơn nữa ai lại lãng phí đan dược tam phẩm trung cấp và tam phẩm hạ cấp chứ”.

“Trời ạ, một lò luyện đan lại tạo ra hai loại đan dược khác nhau, chuyện này thật khó tin”.

“Ngươi mau véo ta, có phải ta đang nằm mơ hay không?”

“Thôi đi, vừa rồi ta cũng cho rằng mình đang nằm mơ, tự véo một cái rõ mạnh, đến bây giờ còn đau đây, ngươi vẫn nên tự véo mình đi”.

Mọi người rối rít nhìn nhau, giống như hiểu ra điều gì, sau đó dồn dập xin Cố Thanh Hy bán đan dược cho bọn họ.

Cố Thanh Hy lườm bọn họ một cái, cũng lười nhờ Hoa Khởi La mở hộp, tự mình mở liên tiếp ba hộp khác cho tiết kiệm thời gian.

Mỗi một chiếc hộp được mở ra, nơi đây lại vang lên những tiếng thảng thốt kinh ngạc.

“Đan Hoàn Hồn, đan Băng Tâm, còn có… còn có đan Toàn Năng, trời ạ, thế mà thật sự là đan Toàn Năng”.

“Còn có luyện đan sư nào nghịch thiên hơn nàng sao? Một lò luyện đan lại có thể tạo ra năm loại đan dược, hơn nữa phẩm cấp của đan dược trong mỗi hộp còn càng ngày càng cao, ta quả thật không dám tin vào mắt mình nữa rồi”.

“Đan Hoàn Hồn và đan Băng Tâm là đan dược tam phẩm đỉnh cấp, đan Toàn Năng là tứ phẩm! Chính là tứ phẩm đấy! Cho dù luyện công pháp gì, chỉ cần uống đan Toàn Năng này chắc chắn có thể đột phá, người nào may mắn còn có thể đột phá liên tiếp mấy cấp”.

Tất cả mọi người đều nhìn Cố Thanh Hy với ánh mắt cực kỳ kinh ngạc, hận không thể nhìn thấu trong ngoài cơ thể nàng.

Hoa Khởi La cười nói: “Cố tỷ tỷ, tỷ thật lợi hại, một lò lại có thể luyện ra nhiều đan dược cấp cao như vậy, bây giờ tỷ cũng mới chỉ là cấp ba sơ cấp”.

Tịch Thấm và Bạch Cẩm khẽ mỉm cười, vui vẻ khi thấy người khác dùng ánh mắt sùng bái nhìn Cố Thanh Hy.

Thất trưởng lão vừa uống rượu vừa vuốt râu cười khúc khích.

Nha đầu này không hổ là tộc trưởng của bọn họ, dù đã mất toàn bộ võ công nhưng vẫn có thể đạt đến cấp ba trong thời gian ngắn nhất, đồng thời còn luyện ra được đan dược tứ phẩm.

Dạ Mặc Uyên càng ở lâu với Cố Thanh Hy thì càng bị nàng thu hút.

Nữ nhân này giống như một kho báu, đào thế nào cũng không hết được.

Nàng luôn có thể khiến hắn ngạc nhiên mà vui vẻ hết lần này đến lần khác.

Bất kỳ chuyện gì vào tay nàng cũng trở nên nhỏ bé không đáng để tâm.

Ma chủ vung cánh tay thon dài như ngọc, nở nụ cười trong sáng thuần khiết, đối mặt với khen ngợi của mọi người, ma chủ kiêu ngạo nói.

“Đúng vậy, tiểu tỷ tỷ nhà ta cái gì cũng biết, tỷ ấy trâu bò bá đạo như vậy đấy”.

Huyết Sát vừa khiếp sợ vừa che trán.

Chủ tử đi theo Cố cô nương lâu ngày, bây giờ nói chuyện cũng giống Cố cô nương rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK