Vu Hiểu Huyên vừa ăn sáng vừa lạnh lùng nhìn người nào đó.
“Hiểu Huyên, ăn thử bánh bao chiên đi.
Anh đã đặc biệt đến Thành Bắc mua loại bánh bao chiên em thích ăn nhất đấy.”
Hàn Dịch gắp một cái bánh bao chiên vào bát của Vu Hiểu Huyên, cẩn thận lấy lòng cô.
Vu Hiểu Huyên nhìn cái bánh bao chiên rồi dời mắt đi, lạnh nhạt nói, “Bây giờ em không thích nó nữa.”
Hàn Dịch mỉm cười, gắp bánh bao chiên sang bát mình, “Không sao, vậy nếm thử món há cảo này đi, vừa mới hấp xong đấy.”
“Mới sáng ra, em không thích ăn thịt.”
“Vậy ăn cháo rau củ đi, vừa ngon lại vừa bổ”
Hàn Dịch đẩy một phần cháo rau củ tới trước mặt Vu Hiểu Huyền.
Vu Hiểu Huyên im lặng đẩy ra, tiếp tục ăn bát cháo trắng của mình, không thèm liếc nhìn Hàn Dịch lấy một cái.
Hàn Dịch bị ép đến đường cùng, nhìn sang tờ báo trên bàn, định lấy nó đi nhưng lại bị Vu Hiểu Huyên đè lại, “Em còn chưa xem xong.”
“Lúc ăn không nên đọc báo.
Hơn nữa mấy bài báo này toàn là mấy tin nhảm nhí, chẳng có gì đáng xem cả.”
Hàn Dịch dịu giọng nói.
Vu Hiểu Huyên đề tờ báo lại không cho anh lấy đi, “Em vẫn muốn xem, trên đó có tin tức về chồng em, em không xem thì không hợp lý lắm thì phải.”
Nghe vậy, Hàn Dịch thật sự rất muốn khóc, nghiến răng nghiến lợi nhìn tờ báo trên bàn.
Vu Hiểu Huyên thì say sưa đọc báo rồi thờ ơ nói, “Tin bát quái này thật hợp với cháo trắng, mùi vị không tệ.”
Tim Hàn Dịch nảy lên một cái, bật cười ha ha, “Hiểu Huyên, bây giờ em là phụ nữ có thai, ăn cháo trắng không tốt cho cơ thể, ăn chút cháo rau củ nhé.”
Vu Hiểu Huyên cười tít mắt, chỉ có điều nhìn thế nào cũng thấy tuy ngoài miệng cười nhưng trong lòng nổi bão, “Sao lại không bổ chứ? Em cảm thấy cực kỳ bổ.”
Hàn Dịch thật sự muốn khóc, “Hiểu Huyên, anh sai rồi.
Sau này anh sẽ không bao giờ...
cho người khác có cơ hội mang anh ra viết lung tung nữa.”
Nói đến chuyện này thì phải kể đến mấy ngày trước.
Từ khi Vụ Hiểu Huyên tuyên bố mình mang thai thì hoàn toàn dừng mọi công việc, ở nhà nghỉ dưỡng.
Mấy hôm trước cô ra ngoài bị đám paparazzi chụp được, vì có thai nên cô mập lên, có thể nói là một trời một vực So với trước kia.
Mấy nữ diễn viên vốn ghen ghét Vu Hiểu Huyên lập tức nói xấu cô.
Điều này cũng chẳng là gì, dù sao cũng có rất nhiều người ghét cô, cô đã quen rồi.
Nhưng Hàn Dịch lại không cẩn thận bị người khác chụp phải cảnh cười nói ra vào khách sạn với một nữ diễn viên mới nổi.
Sau đó, tin đồn Vu Hiểu Huyên bị vứt bỏ liền lan truyền khắp các mặt báo.
Ban đầu Vu Hiểu Huyên không hề hay biết gì, kết quả Cổ Khải lại điện thoại đến, giải thích là ngày đó thật ra Hàn Dịch đi cùng cậu ta.
Hai người họ vô tình gặp nữ diễn viên kia, nhưng do góc chụp nên không chụp được cậu ta, vì vậy mới gây ra sóng gió này.
Thật ra Vu Hiểu Huyên chẳng quan tâm tới chuyện này.
Ở trong giới giải trí đã lâu, cũng đã gặp nhiều tình huống tương tự, quan trọng hơn là cô hiểu rất rõ Hàn Dịch đối với cô thể nào, không đến mức nghi ngờ anh chỉ vì mấy chuyện này.
Cho nên khi Hàn Dịch về nhà giải thích với mình, cô liền tỏ rõ thái độ, không thèm bận tâm tới.
Nếu mọi chuyện kết thúc ở đây thì đã không có việc gì, nhưng không biết nữ diễn viên kia cố ý hay là trùng hợp mà liên tục mấy ngày sau, cô ta cứ luôn “vô tình”
gặp mặt Hàn Dịch, sau đó đám paparazzi lại “vô tình”
chụp được.
Một hai lần còn có thể nói là trùng hợp, nhưng quá nhiều lần trùng hợp thì sẽ biến thành cố ý.
Cho nên mấy ngày qua, cả giới giải trí đều nói Hàn Dịch ngoại tình, còn Vu Hiểu Huyên đã bị vứt bỏ.
Mấy ngày nay Hàn Dịch như bị dồn vào đường cùng, đi đâu anh cũng gặp cô gái như âm hồn không tan kia, thật sự là máu chó một nồi.
Bây giờ tin tức đã bị anh đè xuống, chứ nếu anh không can thiệp thì có lẽ lúc này bọn chó săn đã chạy đến nhà anh rồi.
Vu Hiểu Huyên tức giận không? Tất nhiên là tức giận rồi.
Nhưng không phải cô tức vì báo chí nói mình bị vứt bỏ, mà là tức Minna Đường.
Không sai, nữ diễn viên xảy ra scandal với Hàn Dịch mấy ngày qua chính là Minna Đường, người trước đây bị mất tư cách tham gia tuyển chọn vì bị phát hiện đã bỏ thuốc hãm hại Vu Hiểu Huyên.
Cô ta không được Thánh Huyên coi trọng, nhưng trùng hợp thế nào mà lại được đối thủ của Thanh Huyền để mắt tới.
Cũng không biết cô ta đã dùng thủ đoạn gì mà công ty đối thủ ra sức lăng xê cho cô ta, mặc dù không có hoạt động gì nhưng vẫn nâng cô ta làm tiểu hoa đán.
Hôm qua Minna Đường còn cố ý gọi điện thoại cho cô, giọng điệu khoe khoang đắc ý lộ liễu.
Vu Hiểu Huyên cười khẩy, rất muốn nói cho cô ta biết, người đàn ông mà cô ta nói đã thay lòng đổi dạ lúc này đang nằm trên giường của Vu Hiểu Huyên cô đây.
“Hiểu Huyên, em đừng giận, bây giờ anh sẽ lập tức đi xử lý cô gái kia.”
Hàn Dịch cam đoan.
Vu Hiểu Huyên ném tờ báo xuống bàn, “Không cần, lần này em sẽ tự ra tay, anh chỉ cần ngồi một bên xem là được.”
Hàn Dật sửng sốt, đây là lần đầu tiên anh thấy Vu Hiểu Huyên khí thế như vậy.
Có điều, cảm giác được bà xã bảo vệ hình như cũng rất tốt.
Vu Hiểu Huyên ăn sáng rất nhanh, nhưng chẳng thèm đụng tới mấy món Hàn Dịch mua.
Mặc dù cô tin tưởng anh, nhưng mà cứ để xảy ra mấy tin thị phi thế này, cô không thể không giận anh được, dù thế nào vẫn cần phải có hình phạt nho nhỏ dành cho anh.
Vu Hiểu Huyên ăn sáng xong thì lập tức lấy điện thoại lên weibo, sau đó đăng một trạng thái: [Mấy ngày qua cảm ơn mọi người đã quan tâm.
Tôi và Hàn Dịch vẫn rất hạnh phúc, mấy tin tức kia hoàn toàn là bịa đặt, mọi người xem cho vui là được rồi.
Tôi cũng có lời khuyên dành cho người nào đó, thay vì tạo scandal để làm nóng tên tuổi thì chi bằng hãy nghiêm túc rèn luyện diễn xuất của mình.
Còn nữa, đừng có gửi cho chồng tôi mấy tin nhắn và hình ảnh mập mờ nữa.
Nếu không tôi sẽ không khách sáo với cô nữa đâu.] Đồng thời, cô còn cố ý tag thẳng tài khoản weibo của Minna Đường.
Bài đăng này chính là một quả bom, còn Vu Hiểu Huyên
- người vừa quăng quả bom này lên weibo thì liên tắt điện thoại, sau đó nằm trên ghế sô-pha xem ti vi.
Minna Đường bị Vu Hiểu Huyên tag thẳng tên nên tức đến xanh mặt, nếu không phải địa điểm không phù hợp thì có lẽ cô ta đã nổi đoá lên rồi.
Có điều, không đợi cô ta nghĩ ra cách phản kích, thì Hàn Dịch đã lập tức đăng một trạng thái trên weibo: [Bà xã vất vả rồi.), kèm theo đó là tấm hình anh đang hôn lên bụng bầu của Vu Hiểu Huyên.
Tấm hình này chụp ở nhà, Vu Hiểu Huyên mặc quần áo bình thường màu trắng thuần, dáng người tròn trịa, nằm trên ghế nhắm mắt phơi nắng.
Còn Hàn Dịch đang ngồi xổm bên cạnh, hôn lên bụng cô, vẻ mặt dịu dàng.
Cả hai đều không hề lên tiếng giải thích về mấy tin đồn trước đó, nhưng hành động này lại càng rõ ràng hơn cả lười giải thích.
Ngay sau đó, trên trang weibo chính thức của Thánh Huyền cũng đăng bài phản hồi, tung phiên bản đầy đủ của những tấm hình trên báo mấy ngày qua lên.
Lần nào bên cạnh Hàn Dịch cũng còn có người khác, mà người đó còn chẳng phải là Minna Đường.
Ngay cả cái được gọi là “dùng bữa riêng”
cũng là Hàn Dịch đi ăn với khách hàng, còn Minna Đường thì cố tình đến bắt chuyện.
Giới giải trí là một nơi sâu không thấy đáy, dù là một ngọn gió thổi qua cũng có thể bị người ta thổi thành một cơn bão, huống hồ lần này Vu Hiểu Huyên và Minna Đường còn công khai trở mặt.
Minna Đường bị Vu Hiểu Huyên phản pháo tức đến muốn chết.
Nhưng sự thật vốn là cô ta muốn lợi dụng Hàn Dịch để tạo scandal, chứ thực tế hai người hoàn toàn không có chút quan hệ nào, cho nên cô ta muốn đưa ra bằng chứng để phản bác cũng không thể.
“Thanh Lan, cậu nói xem có phải chuyện này rất hài hước hay không?”
Vu Hiểu Huyên nằm trên ghế sô-pha nhà Thẩm Thanh Lan, cười nghiêng cười ngả.
Thẩm Thanh Lan bất đắc dĩ nhìn cô, “Cậu cẩn thận một chút đi, coi chừng ngã đấy.”
Vu Hiểu Huyên lải nhải, “Con cọp không phát huy thì Minna Đường xem tớ là Hello Kitty mà.
Chuyện lần trước tớ còn chưa tính sổ với cô ta, lần này còn dám kéo người đàn ông của tớ tạo scandal, xem tớ xử cô ta thế nào.”
“Cậu muốn xử cô ta thế nào?”
Thẩm Thanh Lan cũng hơi ngạc nhiên.
“Điều này tạm thời vẫn chưa thể nói cho cậu biết.
Cậu cứ chờ xem, tớ muốn cho Minna Đường biết, Vu Hiểu Huyên tớ không phải là một cái bánh bao mềm mà ai cũng có thể nhào nặn.
Còn mấy kẻ nhàn rỗi thích hóng hớt nữa, đừng có cứ hai ba ngày lại muốn hỏng xem tớ bị vứt bỏ.
Đúng là phiên không chịu nổi.”
Vu Hiểu Huyên nói đến đây cũng thấy đau đầu với mấy chuyện trong giới giải trí.
“Cậu có thể để Hàn Dịch xử lý mấy chuyện này mà.”
Thẩm Thanh Lan thản nhiên nói.
“Cũng không thể cứ mỗi lần có chuyện là tớ lại núp sau lưng anh ấy được.
Tớ muốn mạnh mẽ giống cậu, trở thành cô gái có thể kể vai chiến đấu bên cạnh Hàn Dịch, chứ không phải là một dây tơ hồng chỉ biết bấu víu bò lên thân cây.”
Vu Hiểu Huyên nghiêm túc nói.
Thẩm Thanh Lan mỉm cười nhìn cô, “Hiểu Huyên, cậu trưởng thành và chín chắn hơn rồi.”
“Ha ha, tất nhiên rồi, tớ sắp làm mẹ mà, phải trưởng thành chứ.”
Vu Hiểu Huyên cười ha ha.
“Lần này có nổi giận với Hàn Dịch không?”
“Giận! Sao không giận được chứ? Người đàn ông chết tiệt kia lại để cho người khác chụp được nhiều lần như vậy, đến tớ còn nghi ngờ không biết anh ấy có cố ý không mà.
Hai ngày qua tớ không thèm để ý tới anh ấy.
Tớ phải thật lạnh nhạt để anh ấy tự kiểm điểm lại bản thân mới được.”
Vu Hiểu Huyên hùng hổ nói, nhưng Thẩm Thanh Lan thấy trong ánh mắt cô lại hoàn toàn chẳng có chút giận dỗi nào.
Cô mỉm cười, “Bây giờ cậu là phụ nữ có thai, tức giận sẽ không tốt cho con đâu.”
Vu Hiểu Huyên vỗ về cái bụng to tròn của mình, thở dài, “Nhắc tới đứa bé là tớ lại thấy lo.
Thanh Lan à, cậu nói xem tại sao tớ và cậu lại có khác biệt lớn đến thế.
Khi cậu mang thai thì chỉ béo bụng, đến khi tớ mang thai thì cả người lại tròn vo thành một quả bóng.
Tớ vẫn ăn uống dựa theo chế độ dinh dưỡng trong sách dạy mà, nếu tớ ăn uống tùy ý thì chắc bây giờ ngay cả đi tớ cũng đi không nổi rồi.”
Vẻ mặt cô vô cùng đau khổ.
Là một nữ diễn viên nên cô có yêu cầu rất nghiêm khắc về vóc dáng của mình.
Mỗi lần chị Lynda đến thăm cô, ánh mắt của chị ấy đều rất kỳ lạ, làm Vu Hiểu Huyên cứ cảm thấy sau gáy lành lạnh.
Cô biết chắc một điều là sau khi mình sinh xong rồi đi làm lại, chắc chắn chị Lynda sẽ tiến hành hủy diệt mình.
Thẩm Thanh Lan an ủi cô, “Thể trạng của mỗi người mỗi khác mà.
Bây giờ cậu mập thì đến khi cậu sinh rồi thì cũng sẽ gây xuống nhanh thôi.”
“Haizz, tớ cũng hy vọng vậy.
Tớ nhớ trước kia có một diễn viên nữ sau khi sinh con hơn một năm, dùng đủ mọi phương pháp cũng không thể gầy đi, khiến tài nguyên bị ảnh hưởng rất nhiều.
Nghĩ lại thấy thật chua xót.”
Giới giải trí là một nơi vô cùng phũ phàng, dù Vu Hiểu Huyên chưa từng gặp phải chuyện quy tắc ngầm nhưng không có nghĩa là cô không biết.
Cô có thể giữ vững được tính cách đến giờ, thì ngoài việc bản thân vững lòng ra thì còn nhờ có sự bảo vệ của Hàn Dịch.
Chứng kiến càng nhiều việc, trong lòng Vu Hiểu Huyên càng biết ơn Hàn Dịch.
Người đàn ông này đúng là đã đứng phía trước che mưa chắn gió cho cô rất nhiều.
Cũng chính vì vậy mà cô mới muốn mình trưởng thành hơn, nếu không một người đứng ở phía trước quá lâu sẽ rất mệt mỏi.
Vụ Hiểu Huyền đến đây, Hàn Dịch không thể không theo cùng.
Chỉ có điều, Vu Hiểu Huyên muốn nói chuyện riêng với Thẩm Thanh Lan nên anh không có chuyện gì làm, đành đi tìm Phó lão gia tán gẫu.
Khi anh đến thì Thầm lão gia và Phó lão gia đang chơi cờ.
“Ông Thẩm, ông Phó, cuộc sống của hai ông thật thoải mái.”
Hàn Dịch cười nói.
“Hàn Dịch tới à, mau vào đi.
Lâu rồi không gặp, hôm nay sao cháu lại tới đây vậy?”
Phó lão gia cười hỏi.
Bình thường chỉ khi nào Phó Hoành Dật có nhà thì Hàn Dịch mới tới chơi.
“Hiểu Huyên muốn tìm chị dâu trò chuyện nên cháu đưa cô ấy đến.
Hai ông cứ tiếp tục chơi đi ạ.”
Hàn Dịch tìm một cái ghế, ngồi xuống cạnh hai ông cụ, nhìn hai ông chơi cờ.
“Cháu chỉ được nhìn thôi nhé, không được nhắc đâu đấy.”
Thẩm lão gia nói.
“Được ạ.
Cháu bảo đảm sẽ làm quân tử.”
Hàn Dịch cam đoan.
“Hàn Dịch, Hiểu Huyên sắp sinh rồi phải không?”
Phó lão gia vuốt râu, vừa nhìn bàn cờ vừa hỏi.
“Vẫn chưa đâu ạ, hiện giờ mới hơn sáu tháng, còn ba tháng nữa mới sinh”
“Biết giới tính chưa?”
Thẩm lão gia hỏi.
“Cháu và Hiểu Huyên không hỏi bác sĩ, dù là con trai hay con gái cũng như nhau, chúng cháu đều yêu thương nên cũng không cần phải hỏi.”
“Ừ, thế là tốt.
Nhà cháu không có bề trên nào là nữ, nếu có gì không hiểu thì cháu cứ gọi điện thoại hỏi cô Phó hoặc dì Thẩm, đừng khách sáo.”
Phó lão gia căn dặn.
“Ha ha, ông Phó, ông yên tâm đi.
Ông còn không hiểu cháu sao? Cháu sẽ không khách sáo với mọi người đầu.
Bây giờ trong nhà có chuyên gia dinh dưỡng, tạm thời không có vấn đề gì.
Hơn nữa, cháu đã liên hệ với trung tâm hậu sản rồi, đợi sau khi Hiểu Huyên sinh xong thì sẽ lập tức đến đó ở cữ.
Y tá chuyên nghiệp sẽ chăm sóc cô ấy và đứa bé, chắc chắn không có việc gì đâu.”
“Cháu sắp xếp xong xuôi là tốt rồi.
Hiểu Huyên còn trẻ, lại là lần đầu mang thai, cháu phải chăm sóc nó thật nhiều, đừng để con bé tủi thân.”
Thẩm lão gia dặn dò.
Vu Hiểu Huyên là bạn thân của cháu gái ông, lại không còn cha mẹ, tình cảnh như vậy không khỏi khiến người khác đau lòng.
“Ông Thẩm, bây giờ cháu đã chăm cô ấy như chăm nữ hoàng rồi, sao dám để cô ấy chịu ấm ức chứ.”
Hàn Dịch kêu oan.
“Vậy tin tức trên báo là thế nào?”
Thẩm lão gia nghiêm mặt.
“Ông Thẩm, thì ra ông cũng xem tin tức giải trí à?”
Hàn Dịch hết sức bất ngờ.
“Cháu đừng có mà đánh trống lảng.
Cháu đã kết hôn với Hiểu Huyên rồi thì phải biết giữ mình, quên hết mấy chuyện trăng hoa bên ngoài đi.”
Thẩm lão gia cứ nghĩ rằng Hàn Dịch lại “ngựa quen đường cũ”
Lần này Hàn Dịch thật sự thấy oan ức, “Ông Thẩm, chuyện này thật sự không liên quan cái gì tới cháu hết.
Cháu bị người khác lợi dụng mà, người ta đem cháu dựa hơi để được nổi tiếng đấy.”
Thẩm lão gia trầm ngâm nhìn anh, “Thật sao?”
“Thật hơn cả trân châu nữa ạ.
Ông Thẩm, ông còn không hiểu cháu sao? Tuy trước kia cháu hơi đào hoa nhưng chưa bao giờ nói dối.”
“Thôi đi, thằng nhóc như cậu nói dối còn ít sao.
Có điều, nếu tin tức kia là bịa đặt thì mau làm rõ tin đồn đi.
Con bé Hiểu Huyên nhìn thì mạnh mẽ rộng lượng nhưng cháu cũng không được coi nhẹ cảm nhận của nó.
Con gái mà, lại còn đang mang thai con của cháu, cháu phải yêu thương con bé hơn.”
“Ông Thẩm, cháu cảm thấy ông đã thay đổi rồi.”
Hàn Dịch ấm ức nhìn ông khiến Thảm lão gia chẳng hiểu gì.
“Trước đây ông đều bình cháu, vậy mà bây giờ ông chỉ giúp Hiểu Huyên.
Không phải vì Hiểu Huyên là bạn thân của chị dâu, cho nên ông thiên vị cô ấy chứ?”
Thảm lão gia bị Hàn Dịch chọc cười, “Cháu bao nhiêu tuổi rồi mà còn ganh tỵ với vợ mình, nói thế không xấu hổ à?”
“Nghe kỳ cục thật.”
Hàn Dịch nghiêm túc trả lời, nói xong liền tự mình bật cười.
Biết vợ chồng son không xảy ra chuyện gì, Thẩm lão gia cũng yên tâm.
Hai đứa bé này đều từng chịu nhiều khổ đau, quả thật khiến làm người khác đau lòng thay, vất vả lắm mới ổn định, có gia đình riêng, ông không hy vọng tổ ấm này bị phá.
Hàn Dịch rất hưởng thụ sự quan tâm của Thẩm lão gia, nhà anh có người lớn cũng như không.
Đã lâu rồi anh không có cảm giác được bậc cha chú như ông quan tâm.