Mục lục
Mật Ngọt Hôn Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phó Thần Hiên không về nhà ngay, mà đến Đại học B đón em gái Phó Thư Nghệ

Phó Thư Thần đỗ trường quân đội, còn em gái thì đỗ Đại học B.

Thẩm Thanh Lan là truyền thuyết ở Đại học B, ảnh của bà được treo trên bảng vinh danh sinh viên xuất sắc của trường

Phó Thư Nghệ rất giống mẹ, vì thế người trong trường đều biết cô là con gái của Thẩm Thanh Lan, thường lấy cô so sánh với bà, may mà cô là người phóng khoáng, nên không để ý đến mấy chuyện này, cũng không thấy tự ti vì hào quang của mẹ

Tóm lại, cuộc sống đại học của cô khá ổn

“Đường Đường, anh đang ở trước cổng, em mau ra đây.” Phó Thần Hiên gọi3điện thoại cho Phó Thư Nghệ

“Biết rồi anh, anh đợi em mười phút, em ra ngay đây.” Phó Thư Nghệ xuống giường, bình thường cô đều ở trường, chỉ có cuối tuần mới về nhà.

“Thư Nghệ, hôm nay cậu lại về nhà à?” Bạn cùng phòng thấy cô vội vội vàng vàng, nhịn không được hỏi.

Phó Thư Nghệ gật đầu, “Ừm, tối nay đến nhà ngoại ăn cơm, nên phải về nhà

Anh trai đang chờ tớ trước cổng, tớ đi trước đây.”

Cô nói xong thì đi giày vào rồi chạy ra ngoài

Phó Thần Hiên đang tựa trước xe, anh mặc sơ mi trắng, tay áo xắn đến khuỷu tay, đang cầm điện thoại gọi cho ai đó, trên mặt là nụ cười nhạt

“Ôi đẹp trai quá, anh chàng này học trường0của chúng ta à?” Có sinh viên đi ngang qua, nhìn anh chằm chằm bằng ánh mắt si mê.

“Chắc không phải đâu, hàng chất lượng cao thế này mà học trường mình thì hot boy hiện tại là gì.” “Đúng vậy

A a a, anh ấy đang nhìn qua đây kìa, đang nhìn chúng ta đấy.” “Trời ạ trời ạ, sườn mặt đã đẹp rồi, chính diện còn đẹp hơn, sao trên đời này lại có người đàn ông hoàn hảo như thế chứ

A a a a a a, không được, từ hôm nay trở đi, tớ sẽ đổi chồng.”

Phó Thư Nghệ vừa đi đến cổng đã nghe thấy tiếng bàn tán, quả nhiên anh của cô đã trở thành cảnh đẹp trong mắt mọi người rồi, tất cả những lời bàn5tán đều liên quan tới anh.

Mà chính anh lại không biết, không rõ đang nói chuyện với ai mà rất chuyên tâm.

Phó Thư Nghệ nhìn thoáng qua mấy bạn nữ đang cầm điện thoại chụp lén, không biết có nên đi qua không

Hay là, cô rời đi trước, lát nữa gặp anh trai sau?

Vào lúc cô đang tự hỏi kế hoạch này có khả thi hay không, thì anh trai hội tụ cả trí tuệ lẫn mặt mày đẹp đẽ bỗng vẫy tay với cô, “Phó Thư Nghệ, nhanh lên.” Da đầu Phá Thư Nghệ tê cứng, trong nháy mắt, các loại ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ, tò mò..

đều hướng về phía cô

Da đầu cô tê rần, nghiêm mặt đi về phía Phó Thần Hiên

Càng gần đến chỗ anh, những4ánh mắt nhìn cô càng nóng rực

Nếu những ánh mắt này có thể thiếu đốt thì chắc chắn cô sẽ hóa thành tro.

Phó Thần Hiện cúp điện thoại, nhíu mày nhìn người xung quanh, nhất là những người cầm điện thoại chụp ảnh

Anh mở cửa xe, nói với Phó Thư Nghệ, “Nhanh lên.” Phó Thư Nghệ bước nhanh hơn rồi chui vào trong xe

Xe nhanh chóng rời khỏi nơi đó, để lại mặt đất đầy khói bụi, mọi người vẫn tiếc nuối nhìn theo xe

Ai, anh đẹp trai đi rồi, mang theo một người đẹp đi rồi, haizz...

“Anh, về sau anh đừng tới đón em nữa hoặc là anh không được xuống xe.” Phó Thư Nghệ nhớ lại cảnh vừa rồi thì cảm thán.

Phó Thần Hiên tức giận, “Con nhóc không9có lương tâm.”

“Không phải em không có lương tâm, em nghĩ đến sự an toàn của mình thôi

Anh xem, chỉ mới mấy phút mà diễn đàn trường em đã ngập ảnh của anh rồi

Chậc chậc chậc, anh, chớp mắt một cái mà em đã có vô vàn chị dâu thể này.” Phó Thư Nghệ tinh nghịch nói, đưa cả bài viết trên trang web ra trước mặt Phó Thần Hiên.

Phó Thần Hiên lườm cô, “Anh đang lái xe.” “Anh, anh đi du học có phải cũng như vậy không, vừa ra cửa đã bị mọi người vây xem?” “Trường của bọn anh không có nhiều người mê trai đến vậy.” Dù cũng bị mọi người vây xem, nhưng chắc chắn không ồn ào như vừa rồi.

“Ai bảo anh mang khuôn mặt trêu hoa ghẹo nguyệt.” Phó Thư Nghệ không đồng cảm với anh mình chút nào

“Em ganh tỵ vì không đẹp bằng anh.” Phó Thần Hiến hừ nhẹ.

Phó Thư Nghệ không vui, “Hừm, tự luyến, rõ ràng là em đẹp hơn anh nhiều

Ba cũng nói trừ mẹ ra, em là người xinh đẹp nhất.”

“Đã hai mươi mốt tuổi rồi mà còn bảnh chọe

Phó Thư Nghệ, anh thấy em tự mãn quá rồi đấy.” Phó Thư Nghệ lấy gương trang điểm trong túi ra, soi kỹ mặt mình, “Hừ, em thích” Phó Thần Hiên thầy cô như vậy, không khỏi cười nhạo, “Em làm anh nhớ đến mẹ kế của công chúa Bạch Tuyết.” Phó Thư Nghệ lườm anh, “Hừ, anh thay đổi rồi, anh không còn là An An đáng yêu khi còn nhỏ nữa.”

“Cốp.” Phó Thư Nghệ bị đánh vào đầu, cô trừng mắt, “Anh, em đã không thông minh lắm rồi, anh còn đánh em thành ngốc, sau này em không lấy được chồng, anh phải nuôi em cả đời.” “Được, nếu em không lấy được ai, anh sẽ nuôi em cả đời.” Phó Thần Hiên đồng ý rất sảng khoái.

Phó Thư Nghệ sửa lại đầu tóc rối bời, đảm bảo thật xinh đẹp mới chịu bỏ gương xuống

Đến nhà họ Thẩm, ngoài Phó Thư Thần và Thẩm Khanh thi đỗ trường quân đội ra thì mọi người đã đến đông đủ

Thẩm Khanh là con gái của Thẩm Quân Dục và Ôn Hề Dao.

“Anh, chị, cuối cùng hai người cũng đến rồi.” Thẩm Duệ - con trai của Thẩm Quân Dục và Ôn Hề Dao vừa thấy hai người xuống xe đã ra đón

Năm nay cậu chàng vừa mới đến tuổi trưởng thành, tháng trước mới qua sinh nhật mười tám tuổi.

“Tặng em.” Phó Thần Hiên lấy một cái cái hộp nhỏ trong túi ra ném cho cậu, Thẩm Duệ nhận lấy, “Gì thế ạ?” “Quà cho em.” Phó Thần Hiên thuận miệng nói.

Thẩm Duệ mở ra xem, “Chậc chậc chậc, anh, món quà này quý quá.” Phó Thần Hiên tặng một cái đồng hồ đeo tay, trị giá hơn mấy trăm nghìn tệ.

“Tặng bù quà nhân dịp lễ trưởng thành cho em.” Lúc Thẩm Duệ sinh nhật mười tám tuổi, anh không về được, vì thế lần này tặng luôn một thể

Thẩm Duệ cười tủm tỉm, “Cảm ơn anh.” Nhưng cậu không đeo đồng hồ vào tay, bây giờ cậu còn đang đi học, không thích hợp đeo đồ đắt tiền

Phó Thần Hiên vào cửa, mọi người đều đang chờ

Anh đi thẳng đến chỗ của Thẩm Khiêm và Sở Vân Dung, “Ông ngoại, bà ngoại.” Sở Vân Dung nắm chặt tay cháu ngoại, nhìn cậu từ trên xuống dưới, nhìn thế nào cũng thấy không đủ, “Gầy đi rồi, chắc chắn không được ăn ngon rồi.” Phó Thần Hiên cười, “Bà ngoại, gần đây cháu đang giảm béo, bà không thấy bây giờ cháu đẹp trai hơn ạ?”

Sở Vân Dung không đồng tình nhìn cậu, “Dù cháu có mập cũng đẹp trai, không được giảm cân, đừng bắt chước Đường Đường

Lần trước ầm ĩ đòi giảm cân, suýt nữa là phải nhập viện vì không đủ chất.” Phó Thư Nghệ xấu hổ, “Bà ngoại, bà nói chuyện này làm gì, đã qua rồi mà.” Phó Thần Hiên cúi đầu nhìn em gái, trong mắt như có điều suy nghĩ, “Em làm chuyện ngu ngốc vậy à?” Phó Thư Nghệ đen mặt, “Anh nói ai ngốc?” Sau đó còn đưa tay véo vào lưng Phó Thần Hiên

Nhưng anh tập luyện thể thao đã lâu nên da thịt rất săn chắc, cô véo cũng không ăn thua.

Phó Thư Nghệ lặng lẽ thu tay lại, liên tục tự nhủ: đây là anh ruột, đây là anh ruột, đây là anh ruột.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK