"Người này chắc là tên vô gia cư đầu đường xó chợ." Hoàng Đệ ngồi xổm bên cạnh cái xác khô. Tầm mắt của hắn dừng trên bộ quần áo rách rưới của xác khô, tròng mắt xoay tròn, lập tức giựt xuống một miếng vải để dưới mũi ngửi thử. Mùi kỳ lạ gai mũi trên miếng vải suýt chút nữa đã tiễn đưa Hoàng Đệ về nơi chín suối. "Không sai được, mùi hỗn hợp của đống rác trên đường." "Gã mới chết gần đây?" Cổ Nhân hỏi. "Ừ, gã không giống với mấy cái xác khô hong gió tự nhiên. Rất
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.