Bàn tay to lớn kia của Dương Vũ Hàn tham lam xoa bóp lấy cặp mông căn tròn đang vểnh cao kia một lác lâu, rồi lại duy chuyển lên xoa bóp lấy đôi gò bông đào đang căn tròn kia ngón hai tay còn lưu manh nắm lấy nhị xoa hồng hào nhỏ nhắn ấy mà xoa nắng.
" Ưm...anh..anh...!"
Trần Khả Hân rung rẩy vì hành động này của hắn khỏe miệng lẩm bẩm vài từ rất nhỏ như tiếng muỗi kêu chẳng ai nghe rõ được gì cả.
Chẳng biết từ lúc nào mà cái miệng và chiếc lưỡi của Dương Vũ Hàn tham tham **** *** đôi gò bông đào căn tròn kia một cách cuồng nhiệt.
Theo phản xạ mà một chút lý trí cuối cùng, Trần Khả Hân dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng như bông tuyết ấy siết chặt lấy vòng eo rắng chắc của hắn thân thể không ngừng rung rẩy.
Bàn tay to lớn của Dương Vũ Hàn nhẹ nhàng mà thành thục duy chuyển xuống phần thân dưới tách nhẹ cặp chân trắng noãn kia của cô ra phía hai bên, ngón tay của hắn như ngựa quen đường cũ ra cho vào nơi tư mật có chút ẩm ướt kia của Trần Khả Hân mà ra vào.
Đầu óc Khả Hân như trống rỗng theo bản năng mà dùng tay xoa nhẹ cái đầu của hắn, kèm theo cử chỉ vuốt ve ấu yếm này làm cho cơn thú trong người hắn chẳng kìm nổi nữa mà bộc phát hoàn toàn.
Dương Vũ Hàn nở một nụ cười gian xảo rồi dùng ngón tay mình duy chuyển nhanh hơn trong nơi tư mật đầy ẩm ướt kia của cô một lác lâu.
Như chưa thoải mãn được cơn khoái cảm ấy, Dương Vũ Hàn liền cúi đầu đặt một nụ hôn nhẹ xuống nơi tư mật ẩm ướt đang rỉ vài giọt nước kia mà l.iếm l.áp.
Chiếc lưỡi hắn tham lam như chẳng để ý thân thể Khả Hân đang co giật liên hồi mà vẩn liế.m l.áp những hương vị mật ngọt từ bên trong trào ra không ngừng.
Chiếc lưỡi mềm dẽo như cơn rắn nước của Dương Vũ Hàn tham lam li.ếp lá.p lấy hạt anh đào nhỏ trên mơi tư mật kia một lác lâu, cũng chẳng ngại ngùng gì mà mút lấy.
Trần Khả Hân làm sao mà chịu nổi cơn kích thích này của Dương Vũ Hàn vậy nên đầu óc cô liền trống vắng hoàn toàn theo bản năng mà co giật liên hồi thân thể ưỡng về phía trước.
Dương Vũ Hàn cảm nhận được nơi tư mật của cô trào ra một dòng nước ấm làm cho trong lòng hắn thoải mãn không thôi.
Dương Vũ Hàn dừng ngay lại động tác của mình dùng bàn tay vuốt ve lấy mái tóc mềm mại của cô mà ôn nhu nói.
" Bảo bối! Cái thứ không an phận kia đang đợi em chiều chuộng đấy!"
Âm thanh ôn nhu và dịu dàng này của hắn vang lên truyền đến tai Trần Khả Hân làm cô chợt tĩnh mộng trong cơn mơ màng.
Trần Khả Hân thừa hiểu là hắn đang nói cái gì nên cũng chẳng ngại ngùng mà chậm rãi ngồi dậy, thấy Khả Hân như thế hắn liền hiểu ý mà nằm ngữa xuống chiếc nệm mềm mại.
Khả Hân liền chậm rãi nhìn vào khuôn mặt điễn trai kia một lác rồi lại nhanh chóng duy chuyển xuống phía thân dưới kia của Dương Vũ Hàn mà hừ lấy một tiếng.
Trần Khả Hân nhẹ nhàng đưa bàn tay trắng noãn mềm mại ra nắm lấy cái vật to lớn đầy gân guốc kia của Dương Vũ Hàn mà nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống.
Thân thể Dương Vũ Hàn giật mình lấy một cái mà khó chịu nói.
" Vợ à! Em nhanh tay một chút có được không? Anh khó chịu đấy! "