Vuốt ve được một lúc lâu như thấy Dương Vũ Hàn chưa thoải mãn cô liền cúi cái đầu nhỏ nhắn xuống bờ môi mỏng mở ra ngầm lấy cái vật to lớn hung tợn kia mà l.iếm l.áp.
" Ưm...ưm...!"
Dương Vũ Hàn dễ chịu chẳng kiềm nổi cảm xúc mà phát ra âm thanh ái muội, đôi bàn tay to lớn của hắn chẳng biết từ lúc nào mà duy chuyển xuống vuốt ve lấy đôi gò má đang ửng đỏ kia rồi lại dừng lại trên đôi gò bông đào căng tròn kia mà xoa bóp.
Ngón tay to lớn của Dương Vũ Hàn trêu chọc lấy nhị hoa đỏ mọng trên cặp bông đào kia của Khả Hân làm thân thể cô chẳng kiềm nổi mà rung rẩy không thôi.
Trong cô thức, bàn tay nhỏ nhắn của Trần Khả Hân duy chuyển trên khắp cơ thể hắn mà vuốt ve ấu yếm, chiếc miệng nhỏ mềm mại kia của Khả Hân dịu dàng l iếm l.áp cái vật hung tợn kia trông rất nhẹ nhàng và nâng nui như sợ nó hỏng mất.
Chẳng biết là trải qua được bao lâu, Dương Vũ Hàn chẳng chịu nổi cơn kích thích liền dùng đôi bàn tay to lớn nhanh chóng ôm chầm lấy thân thể nhỏ nhắn trắng noãn kia đè dưới thân mình.
Dương Vũ Hàn cúi nhìn cái đầu đặt lên đôi gò má đang đỏ bừng kia một nụ hôn nhẹ nhàng, bàn tay to lớn ấy chẳng biết từ lúc nào đã duy chuyển xuống đôi chân dài của Khả Hân mà tách rộng ra hai bên.
Ngựa quen đường cũ, chẳng biết từ lúc nào cái vật to lớn gân guốc đầy hung tợn kia đã hướng về phía nơi tư mật của cô mà ra vào.
" Ưm...ưm...,Anh chậm một chút!"
Trần Khả Hân bất ngờ vì hành động nhanh chóng mà thành thục này của hắn nên phát ra những âm thanh làm cho Dương Vũ Hàn càng thêm kích thích.
Phía dưới thân, cái vật hung tợn to lớn kia vẫn ra vào bên trong nơi tư mật kia của cô một cách nhanh chóng hơn, bàn tay ấy lại của hắn lại chẳng an phận mà nhào nặng lấy cặp bông đào căn tròn cao vút kia.
Chiếc miệng Dương Vũ Hàn tham lam ngậm lấy bời môi đỏ mọng kia của Khả Hân mà li.ếm l.áp, nhìn vào ánh mắt đê mê kia Dương Vũ Hàn liền mở miệng.
" Bảo bối! Em thấy thoải mái không?"
Câu hỏi này làm sao Khả Hân giám trả lời được cơ chứ? Trong lòng cô âm thầm mắn cái tên này tại sao lại hỏi thẳng thắng như thế.
Thấy Dương Vũ Hàn nhìn cô châm chú như thế Trần Khả Hân liền khép mờ đôi mắt chẳng dám nhìn vào hắn thêm một chút nào nữa.
Thấy vợ mình ngại ngùng nên Dương Vũ Hàn chẳng dám mở miệng thêm mà vẩn duy trì động tác của mình.
Phía dưới thân hai người tư mật kia vẩn đang hoàn huyện lấy nhau như keo và động tác càng thêm nhanh hơn lúc bình thường, đôi bàn tay lại vuốt ve khắp thân thể trắng như ngọc kia của cô, chiếc miệng hắn liế.m lá.p lấy vành tai ngọc rồi lại duy chuyển xuống chiếc cỗ trắng như tuyết lấy mà hôn mạnh.
Hơi thở của Dương Vũ Hàn nóng rực phà vào chiếc cỗ trắng noãn kia như chẳng chịu nổi nữa, hắn cảm nhận được bên trong nơi tư mật kia của đang siết chặc lấy vật tự kia của hắn như muốn cắt đứt vậy.
Dương Vũ Hàn thở gấp gáp ghé sát vào vành tai ngọc của cô nói.
" Bảo bối! Hay là chúng ta đổi tư thế đi?"
Trần Khả Hân chỉ là ngại ngùng mà khép mở đôi mắt mà thôi nên nghe được câu nói này của hắn, hai người đã làm vợ chồng được vài năm tự hiểu được khi làm những việc như thế này tư thế nào khiến hắn thoải mái nhất.