Lời nói này đương nhiên là do Tuyên Mạt tự mình thêu dệt ra, nhưng cũng vì để cho bầu không khí hòa hoãn, để việc cô tự mình đến đưa cơm hợp tình hợp lý hơn. Ai ngờ Hoắc Vân chính lại không dễ lừa gạt. “Anh Hoắc hiểu bao nhiêu về ông nội mà lại chắc chắn ông sẽ không hỏi như vậy?” Tuyên Mạt buột miệng, hỏi ngược lại. Biểu cảm của Hoắc Vân Chính lạnh hơn mấy phần, nhưng đã đứng dậy đi tới, hơn nữa còn ngồi xuống. Anh không để Tuyên Mạt phát hiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.