Tuyên Mạt khoanh hai tay, mặt không cảm xúc nhìn Hà Hề lúc này đang quỳ xuống ra sức cầu xin, khuôn mặt của cô ta đầy sự hèn mọn và đáng thương, thái độ so với lúc nãy khác một trời một vực. Cho dù là vậy, Tuyên Mạt cũng không bị dao động chút nào mà tha thứ cho cô ta. "Cô nghĩ bây giờ nói với tôi những lời này còn có tác dụng sao?" Cô lạnh lùng điềm tĩnh chất vấn lại, cũng không hề có ý để cho Hà Hề được đứng dậy, và cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.