Tống Thanh Lâm càng nói như vậy, Tuyên Mạt càng cảm thấy áy náy nhiều hơn. Cô đang chuẩn bị duỗi tay ra, thì đột nhiên bị ai đó nắm lấy cổ tay phải. Sau đó một bóng đen từ bên phải xuất hiện, trực tiếp ôm chặt lấy eo cô. “Ý tốt của Tống tổng, tôi rất trân trọng. Nhưng vợ tôi chưa đến mức cần tới sự chiêu đãi đặc biệt của khách sạn, tôi có thể mua được.” Dứt lời, Hoắc Vân Chính đem cửa đóng lại, mặc kệ Tống Thanh Lâm ở bên ngoài. Không chút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.