"Em không thèm để ý đến anh chút nào ư?" Hoắc Vân Chính vẫn nằm bất động trên ghế sô pha, lúc này anh cũng không tiếp tục lôi kéo tay Tuyên Mạt nữa, mà chỉ hỏi một câu đắng chát như vậy. Tuyên Mạt nghe anh hỏi vậy đúng là có hơi dao động. Nhưng khi cô quay lại nhìn Hoắc Vân Chính, vẫn bày vẻ mặt nghiêm túc. "Tôi đã xử lý vết thương cho anh rồi, người của anh đều ở bên ngoài, chăm sóc anh là chuyện rất đơn giản,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.