Tuyên Mạt thấy Hoắc Vân Chính còn muốn nói luyên thuyên tiếp nữa, thì vội vàng thỏa hiệp: “Được, vậy anh cứ sắp xếp đi, em không có ý kiến.” Lúc này vẻ mặt nghiêm túc của Hoắc Vân Chính mới dịu xuống, anh hỏi cô: “Từ sau khi anh hai gọi cho anh đến giờ được khoảng mười lăm phút, chẳng lẽ anh ta không nói chuyện gì với em à?” Tuyên Mạt nghĩ thầm, nếu nói cho Hoắc Vân Chính biết, lúc ấy Hoắc Vân Nam nói chuyện về cha mẹ anh với cô, thì chắc chắn anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.