Tuyên Mạt nằm lặng yên trên giường, chỉ là lòng dạ hơi rối bời. Bởi vì cô thấy hơi kỳ quái khi để Hoắc Vân Chính nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của mình như vậy. Ánh mắt của Hoắc Vân Chính rơi vào vải băng cuốn trên chân Tuyên Mạt, mặc dù anh không biết trên người cô có bao nhiêu vết thương, nhưng anh cũng đã hỏi qua bác sỹ. Anh đi đến bên giường vuốt đầu Tuyên Mạt. "Anh đã bắt được Quang Cường rồi, em yên tâm, anh sẽ không để hắn có cơ hội tổn thương em lần nữa." Tuyên
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.