Từ lời giải thích của bác sĩ, Tuyên Mạt chắc chắn rằng Đảng Chu Nhiên đã sớm từ bỏ ý niệm sống sót, cho dù bị ép buộc mỗi ngày, ông ấy vẫn ở trong tình trạng o bế chính mình. Tuyên Mạt không nói gì, đẩy cửa định đi vào thì Hoắc Vân Chính nắm lấy cổ tay cô nói: "Em có thể đi vào, nhưng nhớ kỹ, nếu ông ấy bắt đầu kích động, em không thể ở lại, có biết không?" Tuyên Mạt gật đầu. Cô chậm rãi bước vào, không phát ra tiếng bước chân. Khi đứng bên
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.