Hoắc Vân Chính đột nhiên xuất hiện, mặt lạnh, âm trầm đi tới bên người Tuyên Mạt, mắt lạnh nhìn chòng chọc vào An Bồi. An Bồi duỗi thẳng sống lưng, đút hai tay vào túi, khóe miệng cong lên, hai mắt sáng ngời. “Thật không ngờ tôi còn có thể gặp Hoắc Tam thiếu ở đây, ồ không đúng, phải gọi là Anthony tiên sinh nhỉ?” An Bồi không hề e ngại Hoắc Vân Chính, mà thậm chí bắt đầu nhạo báng anh. "Không nghĩ tới cậu còn chạy tới đây lấy
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.