Chu Thường tức giận đến nỗi mặt tái mét. Ánh mắt sắc bén của Tuyên Mạt chú ý tới cánh tay đang giơ lên được ông ta kìm nén bất động, “Cái gì? Chu tổng, ông còn định đánh tôi ở đây à? Nếu mà còn khoản phục vụ này thì có được tính thêm vào tiền lương hay không?” Chu Thường bị lời này nhắc nhở. “Tuyên Mạt! tôi nói cho cô biết, bây giờ.” Cạch! Cửa được mở ra. Chu Thường nhanh chóng nâng mắt lên nhìn, liền thấy Hoắc Vân Chính đang đi vào, khuôn mặt vốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.